"Cô rốt cuộc là ai? Không có một vị tiểu thư khuê cát nào mà có thể hiểu rõ tường tận những việc của một vị cấp cao được các nước giấu kín kẽ như Joseph Habsburg, ngay cả ngài Edin cũng không thể nào xác định được thân phận của anh ta". Vụ Quân rút khăn tay trong túi áo lau lau vài cái ở chỗ bàn tay mới đụng vào cô.
"Vu Quân, đây là lần thứ mấy anh động tay với tôi?". Cô ngước mặt nhìn anh cười tự giễu.
"Người như cô xứng đáng để tôi động tay vào sao?". Anh từ trên cao nhìn xuống, như thể cô chỉ là một con kiến hôi lúc nào cũng có thể bị anh nghiền nát.
Cô không nói gì nhìn anh cười đắng chát, nước mắt lần đầu tiên lăn dài trên đôi gò má đáng yêu. Chỉ vừa mấy ngày trước, cô còn cảm thấy lo lắng, cảm thấy có chút rung động với anh thì trong phút chốc như bọt biển tan đi.
"Cô có biết vì sao tôi lại cưới cô không?". Anh phất tay để Trác Bình bên cạnh mang đến cho anh một cái ghế rồi ngồi xuống.
Thấy bên phía này ồn ào, đám đông cũng nhanh chóng bao quanh quan sát, chỉ trỏ xì xào nhất là những người phụ nữ lúc nãy còn thầm ghen tị với cô, mà giờ đã khinh thường ra mặt.
"Anh luôn nghi ngờ tôi đúng chứ?". Cô nhếch môi nhìn anh.
Anh không nói gì chỉ làm một động tác tay, một cái nhướng mày ý là "mời" cô nói tiếp.
"Người đứng đầu sau vụ tai nạn của vị Ninh Hinh gì đấy cũng là do tôi làm?"
"A, cũng nói đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302248/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.