Vi Hy ôm cái bụng đói meo nằm lăn lộn trằn trọc trên giường. Nghe thấy tiếng mở cửa cô liền quay lại phàn nàn:
"Dì Triệu, con đã bảo là khô..". Khi nhìn thấy rõ nam nhân trước cửa cô liền im bặt.
Vụ Quân cũng đi lại gần kéo một cái bàn nhỏ đặt mâm cơm xuống, rồi bưng tô cháo lên đưa đến tay cô:
"Ăn đi, mới có sức để tôi hành hạ"
"Ồ, vậy tôi muốn ăn thứ gì đó giàu protein một chút, tôi muốn ăn vịt quay, bò xào súp lơ, xôi gấc, gà rô ti...". Cô đọc một loạt những đồ ăn thức uống mà mình nhớ nhung những ngày qua mà lườm anh.
"Ừm, những thứ đó để sau này em lành lại rồi hẳn ăn, còn bây giờ mau chóng ăn một chút cháo đi". Vụ Quân vẫn cái giọng ra lệnh đó nhưng hành động lại trái ngược lại bàn tay cầm tô cháo khói nghi ngút giơ trước mặt cô đã đỏ lên vì nóng nhưng anh vẫn kiên trì bê.
"Vậy thì đi chỗ khác, bà đây không muốn ăn những thứ đồ đáng ghét này". Vi Hy nhíu mày quay lưng về phía anh.
Vụ Quân gân xanh nổi đầy trán, anh dứt khoát đặt tô cháo lại bàn rồi bước đến giường bất ngờ nằm đè lên cô.
Hai cánh tay trắng nõn, xinh đẹp của cô được anh giữ bằng một tay cố định trên đầu, hai chân thì bị anh kẹp chặt lấy không thể nhút nhích cộng thêm việc cô đói không có sức vùng vẫy.
"Nếu không ăn vậy để tôi đăn* em". Nói rồi anh dứt khoát hạ đôi môi bạc, mỏng xuống môi cô.
Cô đã chuẩn bị sẵn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302242/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.