“Viêm Liệt, thích một người không phải là bởi vì thân phận, địa vị của đối phương. Đương nhiên, cự tuyệt một người, cũng không thể bởi vì lý do này được. Thái độ của cậu đối với tôi từ khi bắt đầu cũng đã rất không công bằng rồi, tôi hi vọng cậu có thể suy nghĩ kĩ vấn đề này.”
“Nhưng…” Viêm Liệt cảm thấy Bắc Đường Yên nói rất đúng, nhưng cũng cảm thấy trong đó có chút vấn đề. Thật ra thì, trong tình yêu, hai người đều là kẻ mới học.
“Có lẽ, cậu không chỉ là đang tìm lý do cự tuyệt tôi, mà trên thực tế là bởi vì cậu không thích tôi, hoặc cũng có thể nói là cậu ghét bỏ tôi. Dù sao tuổi của tôi cũng lớn hơn so với cậu, cậu ghét bỏ tôi cũng là lẽ thường tình thôi.” Bắc Đường Yên cắt đứt lời nói của Viêm Liệt, rất uất ức nói.
Viêm Liệt ngây ngốc.
“Không có, tôi làm sao có thể ghét bỏ ngài, ngài không được hiểu lầm, tôi không có.” Viêm Liệt gấp gáp giải thích, trong lúc hốt hoảng đã không thấy được ánh mắt Bắc Đường Yên chợt lóe lên giảo hoạt cùng toan tính.
“Như vậy, tại sao muốn cự tuyệt tôi?”
"Tôi…"
Tiếng gõ cửa vang lên, người hầu bàn bưng món ăn tới. Tạm thời hai người tạm dừng nói chuyện, người hầu bàn đem món ăn đặt lên bàn xong, còn chu đáo giúp bọn họ đóng cửa lại, ngăn cách với ồn ào bên ngoài.
“Thức ăn đã tới rồi, nhà hàng này có một đầu bếp rất giỏi, cậu nếm thử một chút xem sao.”
“Được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuc-tap/2458505/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.