Ngày ước định thứ nhất, trừ buổi sáng gặp mặt và buổi trưa đưa đến cơm trưa ra, không có xảy ra chuyện gì khác, chỉ là tin đồn ngày càng lớn hơn. Chỗ ở của Viêm Liệt là khu kí túc của công ty, rất nhiều nhân viên công ty cũng ở đó, mặc dù Bắc Đường Yên coi như cũng khiêm tốn, nhưng nhân viên công ty đối với xe của tổng giám đốc là rất quen thuộc. Một màn lúc sáng kia, đã bị vài người thấy, sau đó lén lút truyền ra. Nhưng mà lần này hình như là có chuyện lạ rồi, mọi người đồn đãi cũng không dám quá lộ liễu, chỉ là ở trong bóng tối tìm mấy người bạn mà thì thầm to nhỏ, nhưng chỉ cần như thế cũng đã có rất nhiều người biết, nhưng không bao gồm Viêm Liệt.
Khi Viêm Liệt tan ca trở về nhà trọ của mình, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hiện tại không khí trong công ty có chút quái dị, anh bị mọi người nhìn chằm chằm đến sợ hãi, nếu không phải là anh đã có kinh nghiệm từ thời đại học, anh chắc là sẽ không chịu nổi.
Anh đang vừa nấu món cá đơn giản vừa quay đầu nhìn tài liệu một chút, anh mới vừa vào công ty còn có rất nhiều điều phải học tập. Chỉ là nhìn một chút cảm thấy khó khăn nên lại thôi. Bỗng nhiên nghĩ tới Bắc Đường Yên, cô không phải là một người phụ nữ hết sức xinh đẹp, nhưng cô lại có phong cách tuyệt đối chói mắt hơn so với bất kỳ người phụ nữ nào khác. Chỉ cần cô đứng chỗ nào, là có thể dễ dàng hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh. Đối với kiểu phụ nữ như Bắc Đường Yên mà nói, tướng mạo không quan trọng, quan trọng là phong cách và năng lực.
Hơn nữa, cô rất sắc sảo, rất đặc biệt, rất có tư vị, điều này không phải bất cứ người phụ nữ bình thường nào cũng có được, cho nên suy cho cùng anh vẫn cảm thấy cô là xinh đẹp nhất.
Viêm Liệt nghĩ tới đó liền nở ra một nụ cười ngây ngốc. Thật ra thì, lúc gặp nhau trong thang máy cũng không phải lần đầu tiên anh nhìn thấy Bắc Đường Yên, bởi vì trường đại học mà anh học chính là Học viện quốc gia, hàng năm Bắc Đường Yên sẽ được mời làm khách mời đặc biệt của hội thảo tài chính đến Học viện để chia sẻ kinh nghiệm, mà buổi hội thảo đó anh cũng tham gia. Đó cũng chính là lần đầu tiên anh ở dưới khán đài nhìn thấy Bắc Đường Yên, từ đó anh mới lập chí muốn tạo dựng danh tiếng ở trong giới tài chính. Anh cũng đã lấy hình ảnh người phụ nữ cứng cỏi trên khán đài kia làm thần tượng của mình.
Bốn năm đại học, có rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh, xinh đẹp mỹ miều có, thông minh tuyệt đỉnh có, người hội tụ đủ cả hai loại này cũng có, Âu Nhược Nhã chính là một điển hình trong đó. Cô vừa thông minh, vừa xinh đẹp hơn nữa còn có gia thế khiến cho người ta hâm mộ. Chỉ là, anh vẫn như cũ không có cảm giác. Bởi vì trong mắt anh luôn xuất hiện hình bóng của Bắc Đường Yên, tự tin như vậy, ngạo nghễ như vậy, những người con gái bên cạnh anh nếu đem so sánh cùng cô thì thật sự là kém xa.
Anh biết suy nghĩ của mình rất ích kỷ, cũng rất không phải, mỗi người đều có một ưu điểm riêng, không nên đem ra so sánh, nhất là trong tình yêu. Nhưng anh chính là thích cái dáng vẻ tự tin, thành thục, chững chạc, lý trí và khôn khéo đó của cô. Hơn nữa anh đã từng tìm hiểu về cô, có thể nói ở cô có một loại ác độc, sắc bén mà những người phụ nữ bình thường không thể có được. Một thương nhân thành công tuyệt đối không phải là nhà từ thiện, anh cũng học kinh tế, chắc chắn cũng hiểu đạo lý trong đó. Nhưng điều này cũng không làm anh ghét cô, ngược lại càng kính trọng và bội phục cô hơn.
Thật ra thì, nghĩ tới nghĩ lui, anh cũng biết mình có phần mù quáng hết thuốc chữa hay không, bởi vì bất kể là Bắc Đường Yên có khuyết điểm gì, đối với anh mà nói đều là ưu điểm. Anh đối với cô giống như là sùng bái thần tượng một cách mù quáng, điều này anh cũng đã sớm biết rồi. Chỉ là bây giờ, người phụ nữ trước kia anh coi là thần tượng để sùng bái lại đang theo đuổi anh!
Thông qua tiếp xúc mấy ngày nay và phân tích của anh, hơn nữa anh rất hiểu rõ cô, thì anh đầu tiên có thể khẳng định rằng: cô thật sự có cảm tình với anh, nếu không cô tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện theo đuổi như vậy. Cô không phải là người cố chấp hơn thua với người khác, càng không phải là người để bản thân phải chịu uất ức. Nếu cô tình nguyện dành thời gian cho anh, chứng tỏ cô có hảo cảm đối với anh.
Chỉ là, hảo cảm này không biết sẽ kiên trì được tới khi nào, đem mình trở thành món đồ chơi cho cô, còn là một món đồ chơi lúc cô nhàm chán. Nhất thời, anh cũng không thể chấp nhận, mà đây vốn là nguyên nhân anh cự tuyệt cô. Nhưng trải qua buổi chiều hôm nay, anh tự hỏi: Anh có thể bỏ qua vấn đề này, anh vốn không phải là một người hèn yếu, dám đối mặt với trái tim của mình, mới đúng là dũng sĩ!
Cho nên, anh quyết định chấp nhận để cô theo đuổi, hơn nữa cũng không muốn dùng cái chiêu “lạt mềm buộc chặt” gì đó để khơi lên khẩu vị của cô. Mặc dù nếu làm như vậy có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn, bởi vì đối với Bắc Đường Yên mà nói, không có được mới khiến cô quý trọng hơn một chút, nhưng mà bây giờ anh cho là không cần thiết!
Suy nghĩ của anh bây giờ chính là: Chấp nhận lời tỏ tình của cô, sau đó ở giai đoạn cô còn chưa chán nản này xây dựng tình cảm tốt đẹp với cô. Mặc dù anh là người bị theo đuổi, nhưng quyền chủ động lại không nằm trong tay anh, anh cũng không muốn đi tranh đoạt cái gì. Người phụ nữ kia quá khôn khéo, làm đối thủ của cô thật quá mệt mỏi, quan trọng hơn là anh cũng không muốn coi chuyện này như một chiến trường. Bất luận người phụ nữ kia có thái độ gì, anh cũng quyết định tất cả cứ để thuận theo tự nhiên thì tốt hơn.
“Ah…” Hít sâu, Viêm Liệt cảm thấy suy nghĩ những việc như thế này là một chuyện hết sức lãng phí tế bào não nhưng chỉ nghĩ như vậy thôi cũng làm cho mình thoải mái rất nhiều. Thật ra thì anh hiểu rất rõ bản thân mình, cho dù anh muốn để cho tất cả thuận theo tự nhiên, nhưng con người là loài có tình cảm, hơn nữa anh còn là một người nghiêm túc… Bây giờ, anh chỉ có một hy vọng xa vời duy nhất là, khi trò chơi này kết thúc, anh còn có thể mỉm cười rời đi…
"Bíp bíp…” Điện thoại di động của Viêm Liệt vang lên tiếng chuông báo tin nhắn.
Cầm lên nhìn một chút, khi anh thấy cái tên hiện trên màn hình, trong lòng anh chợt nhảy lên vui sướng, sau đó cười cười tự giễu, cô còn chưa là gì của anh hết mà anh đã có phản ứng như thế rồi, nếu như tương lai thật sự chia tay… Ha ha ha, tự cầu nguyện mình có thể kiên cường buông tay đi.
Mở tin nhắn ra, chỉ có mấy hàng chữ: “Em đồng ý không gặp mặt anh, nhưng em sợ anh sẽ quên mất ước định của chúng ta, cho nên em vẫn muốn nhắc nhở cả em và anh. Sau đó rất nghiêm túc nói cho anh biết, em đối với anh là nghiêm túc, cho nên, anh cũng phải nghiêm túc suy nghĩ thật kỹ đấy. Được rồi, nói hết lời rồi, nghỉ ngơi sớm một chút nha. Chúc ngủ ngon, hoàng tử của em!”
Chỉ mấy hàng chữ thôi cũng đã biểu lộ ra sự chân thành cùng bá đạo của cô, Viêm Liệt cảm giác tim của mình đập mỗi lúc một nhanh hơn.
Không thể không nghĩ tới cự tuyệt, nhưng thật sự là không có cách nào cự tuyệt.
“Ngủ ngon.” Anh có chút khẩn trương nhắn lại hai chữ, Viêm Liệt đem điện thoại di động nắm ở trong tay thật chặt, đặt ở gần vị trí trái tim.
Ngày thứ hai và ngày thứ ba, tổng giám đốc tiếp tục biến mất, mọi người bắt đầu suy đoán, nguyên nhân gì cũng có thể nghĩ ra được, nhưng có lẽ cũng chỉ có Viêm Liệt mới biết nguyên nhân thực sự. Cô đã nói trong ba ngày sẽ không để cho anh nhìn thấy cô.
Nhưng chỉ có người là không thấy, còn bữa trưa vẫn được đưa đến như cũ, trước khi tan ca năm phút sẽ đưa đến trước của phòng làm việc của Viêm Liệt. Đồng nghiệp xung quanh Viêm Liệt cũng bị náo động, suốt ngày đuổi theo Viêm Liệt hỏi thăm tin tức. Mà Âu Nhược Nhã luôn chú ý đến Viêm Liệt tất nhiên cũng hành động. Buổi trưa ngày thứ ba đã liền đi tìm Viêm Liệt.
“Viêm Liệt đại soái ca, thành thật khai báo đi, lại có thiếu nữ nào ngu ngốc bị cậu lừa mất trái tim vậy!” Buổi trưa, Viêm Liệt đang thưởng thức bữa trưa tình yêu của Bắc Đường Yên, liền thấy Âu Nhược Nhã chạy tới bức cung.
Sắc mặt anh có chút lúng túng, nhất là khi nghe xong lời nói của Âu Nhược Nhã anh lại càng thêm luống cuống. “Cô gái ngu ngốc”! Anh cảm thấy nên đổi ngược lại mới đúng, anh là thiếu niên đơn thuần bị người ta lừa mất trái tim.
“Tiểu Nhã, ăn cơm chưa, cùng nhau ăn đi.”
Bốn mặn một canh, có mặn có chay, có lạnh có nóng, sau khi ăn xong còn có một phần tráng miệng, ba ngày qua hình như cũng không có phong phú như vậy.
Gia thế của Âu Nhược Nhã rất tốt, khách sạn hay nhà hàng nổi tiếng ở trong thành phố này dường như cô đều đã đến ăn. Chỉ cần liếc mắt, liền nhận ra nơi làm thức ăn này, phía bên trên chiếc hộp đựng thức ăn đều in tên nhà hàng, khách sạn màu vàng. Hội quán an nhàn Caesar, hội quán liên hoàn cao cấp nổi tiếng nhất cả nước. Mặc dù không lấy ăn uống làm chủ, nhưng danh sư hay đầu bếp ở đây tuyệt đối đều là có danh tiếng, số lượng hội viên cũng cực hạn chế, nếu không có danh tiếng coi như nhà ngươi có tiền cũng không phải muốn ăn là được. Hơn nữa đưa đồ ăn phục vụ bên ngoài thì lại càng chỉ khách quý cấp kim cương mới có được.
Âu Nhược Nhã nhìn Viêm Liệt, vẻ mặt nghi ngờ hiện lên trên mặt hết sức rõ ràng, từ bữa trưa này có thể đoán ra được, người theo đuổi Viêm Liệt tuyệt đối không phải là một người phụ nữ bình thường, chẳng lẽ tin đồn trong công ty là thật.
“Viêm Liệt, cậu hãy thành thật nói cho mình biết, đây không phải là của người phụ nữ Bắc Đường Yên kia đưa tới đó chứ?” Âu Nhược Nhã cũng không có nói nhảm, trực giác của cô nói cho cô biết, suy đoán của cô là chính xác.
“Ừm” Một số thời điểm Viêm Liệt lại không thích nói dối, hơn nữa, cũng không cần thiết phải nói dối. Chỉ là, anh cũng biết việc này sẽ khiến cuộc sống của anh gặp phải nhiều phiền toái không thể tránh khỏi..
“Thật sự là cô ta! Cô ta đây là có ý gì, hai người thật sự ở bên nhau? Không, không thể nào, mình không tin, chuyện này căn bản là không thực tế mà.” Câu trả lời của Viêm Liệt đã khẳng định suy đoán của Âu Nhược Nhã. Nhưng Âu Nhược Nhã cảm thấy rất hoang đường. Mặc dù cô vẫn luôn hoài nghi chuyện này, nhưng hoài nghi là hoài nghi, ở trong lòng cô vẫn cảm thấy chuyện này rất không có khả năng, không nói đến thân phận, riêng tuổi tác cũng đã kém nhau nhiều như vậy.
“Mình và cô ấy còn chưa có ở bên nhau, nhưng mà trên thế giới này không có cái gì là không thể cả. Tiểu Nhã, mình hi vọng cậu có thể tỉnh táo một chút.” Viêm Liệt khẽ cau mày, không thích thái độ như vậy của Âu Nhược Nhã, chỉ là cũng có một tia bất đắc dĩ. Có lẽ người bình thường cũng sẽ cảm thấy như vậy, thật ra thì anh cũng cảm thấy như vậy, anh và tổng giám đốc thật sự là rất không thực tế. Quyết định của anh lại bị đả kích nho nhỏ, nhưng còn chưa đủ để anh bị dao động.
“Đây là ý gì?” Âu Nhược Nhã cảm thấy trong lời nói của Viêm Liệt có sự ám chỉ hết sức rõ ràng.
“Cô ấy đang theo đuổi mình, mặc dù mình chưa đồng ý, nhưng mà mình cũng đã chuẩn bị đồng ý rồi.” Tối hôm nay chính là thời gian ước định của bọn họ, anh đã quyết định sẽ đồng ý với cô, hơn nữa, trong lòng còn mang theo một sự chờ đợi hết sức kích động.
“Viêm Liệt, cậu điên rồi, làm sao cậu có thể đồng ý với cô ta loại chuyện như vậy, có phải cô ta uy hiếp cậu hay không, cậu nói cho mình biết đi, có vấn đề gì chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết.” Viêm Liệt có chút ngây ngốc, đây là chuyện gì vậy chứ?
“Không có, không có bất kỳ uy hiếp nào hết, là mình tự nguyện. Tiểu thư à, cậu đừng quên mình cũng là một người con trai có được hay không, có thể đừng biến mình thành tiểu cô nương bị ác bá ép hôn như vậy được không?”
“Là cậu tự nguyện? Ý của cậu là… cậu thích cô ta?” Âu Nhược Nhã hỏi như thế, nhưng vẻ mặt rõ ràng mang theo cảm giác không tin.
“Chúng ta đã quen biết nhau 4 năm rồi, cậu nên hiểu mình chứ, nếu như không phải là chuyện mình tình nguyện, thì có uy hiếp mình thế nào cũng đều là vô dụng thôi” Thoạt nhìn Viêm Liệt giống như ánh mặt trời hết sức rực rỡ nhưng cũng hết sức quật cường, chỉ cần là quyết định của anh thì sẽ không dễ gì thay đổi được. Cho nên lúc còn học đại học, anh không có lấy một người bạn gái cũng bởi vì anh kiên trì chỉ có thích mới có thể ở bên nhau. Người anh không thích thì dù có tốt hơn nữa, anh cũng sẽ không tiếp nhận. Âu Nhược Nhã trước mặt chính là một ví dụ điển hình, cô gái này rất tốt, nhưng lại không đi vào thế giới tình yêu của anh được.
“Viêm Liệt, cậu không cảm thấy cậu rất tàn nhẫn sao? Lúc trước mình theo đuổi cậu suốt 3 năm, cậu một chút cơ hội cũng không cho mình, thế nhưng người phụ nữ kia chỉ mới xuất hiện mấy ngày thì cậu đã đồng ý cùng cô ấy ở bên nhau. Tại sao? Cô ta xinh đẹp hơn mình, có gia thế tốt hơn mình, hay là cô ta yêu cậu hơn mình? Cậu vì sao lựa chọn cô ta mà không phải lựa chọn mình, cậu hãy nói cho mình biết một lý do!”
Sắc mặt Âu Nhược Nhã đã biến thành tái nhợt, giọng nói mang theo bất mãn tố cáo!
“Tiểu Nhã, cậu rất tốt, cậu rất đẹp, cũng rất dịu dàng, có rất nhiều người đàn ông thích cậu, không phải sao? Chỉ là, trong lòng mỗi người thích một mẫu người khác nhau. Cậu nên hiểu, cho dù người thích cậu có tốt hơn đi chăng nữa, nhưng cũng không thể bảo cậu liền đi thích người đó có đúng hay không? Tin mình đi, cậu nhất định sẽ tìm được một người con trai thích cậu mà cậu cũng thích hắn.”
Viêm Liệt nhìn lên khuôn mặt tái nhợt của người con gái trước mặt, cảm thấy có chút khổ sở. Chỉ là, chuyện tình cảm đâu người nào hiểu nổi đâu; anh cũng không biết vì sao mình lại không thích cô gái trước mặt này. Chỉ đối xử với cô như bạn bè. Nếu như có thể, anh ngược lại hi vọng sẽ đơn giản một chút, ít nhất không cần thích người phụ nữ như Bắc Đường Yên. Anh cảm thấy, thích Bắc Đường Yên có thể nói là một trong những khiêu chiến lớn nhất trong cuộc đời của anh.
“Không, mình không muốn người khác, Viêm Liệt, mình ghét cậu!” Âu Nhược Nhã khóc, chạy ra khỏi phòng làm việc của Viêm Liệt, Viêm Liệt cau mày suy nghĩ một chút, quyết định vẫn là nên để cô một mình tỉnh táo một chút.
“Aiz, người anh em, coi như là anh phục chú rồi, cái người này số đào hoa cũng quá lớn đi, thật là làm cho người ta ghen tỵ nha.” Anh Tôn – đồng nghiệp công ty vừa nhạo báng Viêm Liệt vừa đi vào.
“Anh Tôn, anh đã về, anh cũng đừng nhạo báng em chứ.” Anh Tôn về lúc anh đang khuyên Âu Nhược Nhã, hẳn là mấy lời trước đó không có nghe được, nếu không chuyện của anh và tổng giám đốc nào có thể lớn tiếng trước mặt người khác thế được.
Sau đó hai người nói chuyện mấy câu, Viêm Liệt cũng không còn khẩu vị, liền thu dọn thức ăn trên bàn rồi lại tiếp tục bắt đầu công việc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]