Có rất nhiều lời muốn nói nhưng lúc gặp rồi lại rất khó nói.
Ngoại trừ những chuyện phiếm, chuyện thường ngày thì có những chuyện thật khó để nhắc đến.
Trần Minh Tân đi đi lại lại trong bếp một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được nữa, bước ra ngoài.
Hai người đều nhìn về phía Trần Minh Tân, Trần Minh Tân hơi nhướn mày, đến ngồi cạnh Tô Ánh Nguyệt: “Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Lục Thời Sơ đứng lên, nói: “Cũng không còn sớm. Hai người ở lại ăn cơm đi. Tôi đi nấu.”
Ý của anh ta là muốn hai người đi về nhưng rất rõ ràng là Tô Ánh Nguyệt không muốn.
Anh ta đã quá quen thuộc với thói quen của Tô Ánh Nguyệt rồi.
“Tôi giúp anh.” Trần Minh Tân đi theo Lục Thời Sơ vào phòng bếp.
Tô Ánh Nguyệt hơi bất ngờ, cô cảm thấy Trần Minh Tân hơi khác thường.
Cô ngồi trên ghế sofa một lúc, rồi lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Hai người đàn ông trong nhà bếp nấu cơm, cô ngồi đây một mình?
Nhưng nghĩ tới việc hai người có thể nói chuyện hòa hợp như vậy trong lòng cô lại rất vui.
Vui hơn hết là Lục Thời Sơ đồng ý gặp cô, chân anh cũng hồi phục rồi, có thể đứng lên được rồi.
Ở đằng này, Lục Thời Sơ và Trần Minh Tân hai người vào bếp, kẹt trong phòng bếp hẹp, không khí hơi căng thẳng.
Lục Thời Sơ lấy đồ ăn, Trần Minh Tân rửa.
Hai người đàn ông phối hợp rất ăn ý.
Tô Ánh Nguyệt trốn ngoài cửa nhìn một chút, cảm thấy kì lạ lại quay lưng đi ra phòng khách.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814163/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.