Nghe thấy cô nói vậy, Trần Minh Tân thực sự nhờ nhân viên cửa hàng lấy bộ quần áo đó cho anh, sau đó đi vào trong phòng thử đồ.
Tô Ánh Nguyệt cùng Trần Mộc Tây ngồi trên sofa đợi anh.
Cô túm lấy Trần Mộc Tây lại rồi hỏi cậu bé: “Con thấy ba có sao không?”
Trần Mộc Tây trả lời không chút ngập ngừng: “Ổn ạ”
“Ổn chỗ nào?”
Trần Mộc Đầu nghiêng đầu: “Chỗ nào cũng ổn”
Tô Ánh Nguyệt có chút ngạc nhiên, trong khoảng thời gian này, cô lại phát hiện ra cha con bọn họ còn có cả “ám hiệu” riêng.
Nhưng không ngờ là, Trần Mộc Tây lại thấy Trần Minh Tân rất bình thường.
Tô Ánh Nguyệt lại hỏi cậu: “Thế con có thích ba không?”
Vấn đề này vừa được đưa ra, Trần Mộc Tây liền bĩu môi, hai tay nhỏ đan vào nhau, khẽ nói: “Cũng tàm tạm...”
Tô Ánh Nguyệt: “...”
Cô không thể nào đoán được suy nghĩ của bạn nhỏ này.
Trần Mộc Tây đã thay quần áo mới xong rồi.
Nửa năm nay, anh đã ở trong phòng một thời gian dài cũng không ra khỏi cửa, da trắng lên đôi chút, nhưng đường nét trên gương mặt lại rất đẹp, vóc người cũng hoàn hảo, đừng nói là sơ mi xanh nhạt được cắt may tinh tế, cho dù anh có đắp vải vụn lên người cũng không thể nào xấu được.
Tuy nhiên, một màu sắc tươi sáng như xanh nhạt, mặc lên người anh lại toát lên khí chất điềm tĩnh chín chắn.
Trần Minh Tân cau mày đi đến trước mặt Tô Ánh Nguyệt rồi hỏi cô: “Thế nào?”
“Đẹp lắm, nhưng mà còn phải xem anh thích hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814112/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.