Trong phòng ngày càng có nhiều người, có vẻ náo nhiệt hơn.
Trần Minh Tân đi ra từ phòng bếp, ngồi xuống bên cạnh Tô Ánh Nguyệt.
Tô Ánh Nguyệt đến gần tai anh nhỏ giọng nói: "Chúng ta về nhà tổ chức sinh nhật Mộc Tây nhé."
Nếu tổ chức sinh nhật cho con ở bệnh viện thì không hay lắm, hơn nữa sức khỏe của cô cũng không sao, hiện tại có thể về nhà.
Trần Minh Tân vốn không đồng ý lắm, nhưng anh thấy Mạc Tây Du cũng ở đây, đồng thời anh không nỡ từ chối Tô Ánh Nguyệt nên đồng ý.
Suốt nửa năm không về nhà, đồ đạc của Trần Minh Tân và Trần Mộc Tây ở bệnh viện cũng không ít.
Bởi vì đột nhiên quyết định về nhà nên Trần Minh Tân không thèm mang đồ dư thừa, chỉ đưa An Hạ đi lấy nguyên liệu nấu ăn, dù sao trong nhà đã có đồ dùng sinh hoạt và quần áo.
Còn đồ đạc trong bệnh viện thì có cần hay không cũng không sao cả.
...
Tô Ánh Nguyệt ngồi trong xe, quay đầu nhìn những tòa nhà và dòng người lướt qua ngoài cửa sổ, đáy lòng cảm thấy yên bình vui vẻ và may mắn.
Cô hôn mê hơn nửa năm, không phải hoàn toàn không biết gì, đôi khi cô có thể cảm nhận được có người nói chuyện ở bên cạnh mình, có người đi qua đi lại.
Nhưng cô cảm thấy rất mệt mỏi cho nên vẫn chưa tỉnh lại.
Hiện tại cô nhớ đến chuyện xe lao xuống vách núi thì trong lòng vô cùng sợ hãi.
Cô biết Trần Úc Xuyên chính là Lagos, cũng biết những chuyện ông ta đã làm, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814108/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.