Nam Sơn nhìn thấy hai người thì cảm xúc có chút kích động: "Ông chủ, bà chủ."
Tô Ánh Nguyệt gật đầu cười với anh ta: "Anh trở về là tốt rồi."
Sau đó anh ta nói những chuyện đã trải qua trong thời gian này.
"Hôm đó tôi đang xử lý công việc ở công ty thì đột nhiên có người đi vào đánh ngất xỉu đưa đi, sau đó bọn họ cũng chỉ hỏi mấy chuyện liên quan đến tập đoàn LK, tôi không nói gì cả, nhưng tôi vừa biến mất thì không thể giấu được chuyện trụ sở chính LK trở thành vỏ rỗng, sau đó bọn họ không đến tìm tôi nữa, nhưng không cho tôi đi cũng không cho liên lạc với bên ngoài."
Nam Sơn nói rất nhẹ nhàng, mà nghe giọng điệu của anh ta thì dường như anh ta cũng không biết ai đã bắt mình.
Tô Ánh Nguyệt thì lại đoán chắc chắn Nam Sơn biết ai đã bắt mình.
Mọi chuyện đã đi đến mức này thì có rất nhiều chuyện không nói ra nhưng muốn giấu cũng không được.
Tô Ánh Nguyệt lạnh nhạt nói: "Những chuyện này để sau rồi nói, anh về nhà nghỉ ngơi trước đi."
Trước kia Nam Sơn thường ở thành phố Vân Châu, vì vậy anh ta cũng có nhà ở thành phố Vân Châu, hiện tại anh ta đã đã trở lại nên Nam Kha cũng dọn ra khỏi vịnh Vân Thượng.
Tô Ánh Nguyệt đứng ở cổng lớn nhìn bọn họ rời đi.
Sau khi về nhà, Trần Minh Tân lập tức vào phòng làm việc.
Tô Ánh Nguyệt không đi theo, cô ngồi nhìn Trần Mộc Tây vẽ tranh ở phòng khách.
Cô hơi mất tập trung.
Lâm Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814093/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.