Tô Ánh Nguyệt trong lòng tâm sự ngổn ngang, quay về phòng ngủ.
Chỉ có một ngọn đèn tường mờ tối trong phòng ngủ, cô nhẹ nhàng đi đến mép giường, dựa vào ánh đèn đó để thấy rõ khuôn mặt ngủ say của Trần Minh Tân.
Người đàn ông luôn lạnh lùng bình tĩnh, sau khi anh ngủ say thì vẻ lạnh lùng trên người đều biến mất, không chút đề phòng giống như đứa trẻ vậy.
Tô Ánh Nguyệt đưa tay miêu tả hình dáng khuôn mặt anh, sau đó cô hôn lên môi anh một cái mới bò lên giường đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau.
Lúc Tô Ánh Nguyệt tỉnh lại thì không thấy anh ở bên cạnh.
Cô ngồi dậy nhìn đồng hồ mới phát hiện đã chín giờ.
Cô đột nhiên nghĩ đến tình trạng hiện tại của Trần Minh Tân thì không yên tâm nên đứng dậy xuống giường, mặc thêm áo khoác rồi vội vàng đi xuống lầu.
Phòng khách trống rỗng, không có một ai.
Cô đứng ở phòng khách mấy giây rồi đi ra ngoài.
Từ xa cô nhìn thấy Trần Minh Tân dắt Thịt Bò đi tới, bên cạnh anh là Trần Mộc Tây.
Hai ba con cũng không mở miệng nói chuyện, ai đi đường nấy.
Cô đi tới: "Anh dắt chó đi dạo sớm như vậy sao?"
"Ừ, anh thấy nó ồn ào quá nên anh dắt ra ngoài." Trần Minh Tân ngước mắt lên, ánh mắt đầy dịu dàng.
"Mẹ!"
Trần Mộc Tây thấy Tô Ánh Nguyệt thì lập tức sáp lại gần.
Tô Ánh Nguyệt nắm lấy tay thằng bé thì phát hiện rất ấm áp nên cô ngẩng đầu nhìn về phía Trần Minh Tân.
Trần Minh Tân dừng tầm mắt lên chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814092/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.