Bethe Shaleen có vẻ sắp không kìm chế được nhưng vào lúc này cô cũng không dám kích thích Trần Minh Tân.
Cô nhớ rõ, lần trước, cũng tại bãi đỗ xe này, sau khi cô và Trần Minh Tân từ góc tối trông thấy Tô Ánh Nguyệt và Bùi Dục Ngôn, cô đã nói có phải Tô Ánh Nguyệt đã động lòng với Bùi Dục Ngôn rồi hay không, sau khi trở về Trần Minh Tân không chỉ tỏ vẻ khó chịu với cô mà khi cô nhắc đến Tô Ánh Nguyệt lần nữa, suýt chút nữa anh đã bóp chết cô. Cho nên, cô không dám chọc giận anh nữa.
Nhưng mà ai chẳng có lòng hiếu kỳ, dù cô không nghiên cứu tâm lý học thì cô vẫn cảm thấy hơi tò mò với hoàn cảnh đặc biệt này của Trần Minh Tân. Đừng nói đến cô vốn có cảm tình với Trần Minh Tân, chuyện anh có bệnh tâm thần di truyền cũng đủ để hấp dẫn cô rồi.
Bệnh tâm thần di truyền của anh rõ ràng đã đến ranh giới bộc phát, nhưng lần nào anh cũng chỉ mất khống chế trong thời gian ngắn là đã có thể khôi phục lại. Cô điều trị cho anh, khi làm hướng dẫn tâm lý, thậm chí anh còn có thể cuốn cô vào khiến cô vừa cảm thấy ngạc nhiên, vừa cảm thấy sợ hãi.
Bethe Shaleen lấy lại tinh thần, hạ tất cả bốn cửa sổ xe xuống, để gió lạnh làm cho Trần Minh Tân bình tĩnh một chút. Cô lại khởi động ô tô: "Bây giờ chúng ta trở về nhé."
Trần Minh Tân không hề đáp lại, nhưng cô đã quen rồi.
Mấy ngày liền, buổi sáng tới phòng làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814068/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.