Trần Minh Tân ở phương diện này, luôn không dịu dàng, nhưng cũng sẽ hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của cô, ít nhất sẽ không có ý làm đau cô.
Lúc này, anh hoàn toàn đã mất đi lý trí, đâu còn kiêng kỵ cô có đau hay không, có khó chịu hay không.
Tô Ánh Nguyệt mới đầu còn giãy giụa, về sai không có sức để giãy giụa nữa.
Trần Minh Tân cảm thấy cô dần dần yên tĩnh lại, sát khí trong mắt cũng từng chút từng chút tan biến.
Anh cũng biết mình vừa rồi quá thô bạo, bèn cúi đầu muốn hôn cô.
Chỉ là, ánh mắt của anh khi tiếp xúc với nước mắt trên mặt của cô, sát khí tiêu tán đó lại từng chút từng chút trở lại.
Đến lúc này, cô vẫn đang khóc vì Lục Thời Sơ sao?
Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt của Trần Minh Tân càng khó coi hơn.
Anh dừng động tác lại, cười lạnh nói: “Sao hả, bây giờ thoải mái rồi, không kêu nữa?”
Tô Ánh Nguyệt nghe lời nói giống như sỉ nhục của anh, chỉ ngoảnh đầu sang một bên không nhìn anh, nhưng nước mắt trong mắt lại không chống chế được mà rơi xuống.
Trần Minh Tân bất mãn nắm cằm của cô, cưỡng chế bắt cô quay mặt lại nhìn anh, giọng nói lạnh lùng: “Nhìn tôi!”
Tô Ánh Nguyệt bị ép phải quay đầu nhìn anh, trong đôi mắt long lanh ánh nước, chứa đựng sự bướng bỉnh, cùng một tia hận.
Trần Minh Tân nhìn rõ cảm xúc trong mắt của cô, cả người đều sững sờ.
Hận anh?
Bởi vì anh giết Lục Thời Sơ, cho nên hận anh?
Lục Thời Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813949/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.