Người bên phía Trần Minh Tân đã dần rút súng chĩa vào Lâm Hào Kiệt.
Mà người bên phía Lâm Tố Nghi cũng không vừa, dần dần rút súng ra.
Hiện trường bỗng trở nên khẩn trương, bầu không khí rất căng thẳng.
Tô Ánh Nguyệt nhìn thấy những họng súng đen ngòm đó, trái tim liền đập thình thịch.
Ở nước J, công dân không được tự ý mang theo súng.
Nhưng Trần Minh Tân không phải người bình thường, người của anh có súng, điều này không phải chuyện quá kỳ lạ, chỉ là nhìn thấy tình cảnh như này, da đầu của Tô Ánh Nguyệt vẫn tê rần.
Cô lần đầu tiên nhìn thấy loại tình cảnh này, làm không tốt sẽ xảy ra án mạng, cô không thể không căng thẳng.
Trên mặt Lâm Hào Kiệt rõ ràng có mấy vết thương.
Vết thương rất mới.
Trong biệt thự có rất nhiều vệ sĩ, chắc là vừa nãy lúc ở bên ngoài, vết thương của anh ta chắc để lại sau khi đánh nhau với những vệ sĩ đó.
“Anh Lâm vẫn rất có can đảm đấy, chỉ là, đến thì dễ, trở ra thì khó!”
Trần Minh Tân dù nói chuyện với Lâm Hào Kiệt, nhưng động tác siết chặt Tô Ánh Nguyệt trong tay cũng không có buông lỏng.
Khi anh nói chuyện, luồng hơi nóng phả vào đỉnh đầu của Tô Ánh Nguyệt, nhưng Tô Ánh Nguyệt lại không có cảm nhận được một chút độ ấm nào, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Cô còn đang nghĩ câu nói vừa rồi của anh là có ý gì.
Câu nói đó của anh, rõ ràng chính là có thâm ý khác.
Mặt mày Lâm Hào Kiệt bình tĩnh nhìn Trần Minh Tân:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813948/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.