Trong khi chờ đợi bữa ăn, Nam Kha vẫn còn đang ngân nga ca hát trong tâm trạng cực kỳ tốt.
Tô Ánh Nguyệt còn vô cùng chu đáo mà bảo nhà bếp bỏ thêm cho Mạc Tây Du hai miếng thịt xông khói và giăm bông nữa.
Thực ra thói quen của Mạc Tây Du là ăn chay.
Mạc Tây Du gần như là vặn vẹo nhăn nhó mặt mày mà ăn xong bữa ăn sáng này.
Sau khi ăn sáng xong, anh ta cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà quay đầu sang căn dặn người làm: “Làm phiền pha giùm tôi một ly cà phê, tối hôm qua thức khuya làm thí nghiệm, cần nâng cao tinh thần một tý.”
Tô Ánh Nguyệt đương nhiên cũng biết Mạc Tây Du không phải là người tuỳ tiện như vậy, anh ta làm việc cẩn thận, trong những chuyện nam nữ chắc chắn cũng có quy tắc của riêng mình.
Cô chẳng qua chỉ là rảnh rỗi tìm chút niềm vui mà thôi.
Thấy Mạc Tây Du mang máng có chút điềm báo phát hoả, Tô Ánh Nguyệt vội vàng chấn chỉnh sắc mặt, giả vờ nghiêm túc.
Hôm nay Mạc Tây Du đến là muốn tìm hiểu một chút về tác dụng phụ của thuốc giải vi rút ‘K1LU73’ với Trần Minh Tân.
Anh ta quay đầu sang nhìn Nam Kha đang cứ mãi nhìn chằm chằm anh ta không ngừng, nhịn không được mà lên tiếng hỏi: “Cô không đi làm sao?”
Đôi mắt Nam Kha sáng lên, đôi mắt màu lam xinh đẹp cực kỳ, cô chớp chớp mắt nói: “Hôm nay thứ bảy mà.”
Mạc Tây Du nghẹn lời: “Vậy cô cũng phải đi làm chuyện khác, không phải sao?”
“Em…không…ê, anh kéo em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813922/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.