Sau một khoảng thời gian im lặng, Trần Minh Tân lên tiếng hỏi cô: “Sao em lại đến đây?”
Giọng anh có chút khàn, không nghe ra được anh đang có cảm xúc gì, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, dường có chút ngạc nhiên với sự xuất hiện bất ngờ của cô.
Tô Ánh Nguyệt chỉ quan tâm đến chuyện của mình, hỏi: “Uống rượu?”
Trần Minh Tân nghe ra sự lo lắng ẩn giấu trong giọng nói của cô, lời nói đến bên miệng lại đổi: “Chỉ uống một chút, không nhiều.”
Tô Ánh Nguyệt lại nhìn anh một cách rất cẩn thận, phát hiện ngoài khuôn mặt có chút đỏ, tất cả những thứ khác đều rất bình thường, lúc này mới tin lời nói “chỉ uống một chút” của anh, có thể thật sự chỉ có một chút.
Lúc này trái tim của cô mới được thả lỏng, không kiềm chế được tức giận nói: “Một chút cũng không được phép, cho dù là ai thuyết phục anh, cho dù là tình huống gì, chuyện này trước đây em cũng nói rồi!”
“Ừm.”
Trần Minh Tân khẽ trả lời một tiếng, đôi mắt sâu và đen nhìn chằm chằm vào cô, trong ánh mắt lóe lên một tia sáng, khiến câu trả lời này có mấy phần nghiêm túc, lại giống như miễn cưỡng, lấy lệ.
Tô Ánh Nguyệt đi đến, trong lòng vô cùng lo lắng, bởi vì cô nhớ lại dáng vẻ lần trước của anh lúc bệnh dạ dày tái phát.
Trong lòng cô vô cùng lo lắng, bây giờ anh lại hời hợt “ừm” một chữ, trong lòng cô càng tức giận.
Tô Ánh Nguyệt nhếch miệng nói: “Nếu như có lần sau, anh cứ để xem em còn quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813885/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.