Vẻ mặt suy tư của Nam Sơn lọt vào trong mắt Tô Ánh Nguyệt, cô biết, chắc chắn Nam Sơn cũng đã phát hiện điều khác thường.
Một lát sau, Nam Sơn trực tiếp hỏi cô: "Mợ chủ, cô nói thẳng đi, cậu chủ rốt cuộc có chuyện gì?"
Lời của Nam Sơn... Có ý gì?
Tô Ánh Nguyệt vẫn luôn nghĩ là cho dù Trần Minh Tân xảy ra chuyện gì thì chắc chắn Nam Sơn sẽ là người biết rõ nhất.
Nam Sơn hỏi Tô Ánh Nguyệt như vậy, làm cho cô không xác định được là anh ta cố ý thăm dò cô, hay là cũng không biết thật, Tô Ánh Nguyệt đành phải ra vẻ vô tội nói: "Anh ấy làm sao? Đã xảy ra chuyện gì à?"
Nam Sơn ngẩn người: "Mợ chủ không phải hỏi gần đây chúng tôi bận việc gì sao?"
Cho nên không phải là mợ chủ phát hiện ra điều gì, có chuyện nghi ngờ mới hỏi như vậy sao?
Tô Ánh Nguyệt cười nói: "Tôi tùy tiện hỏi một chút thôi, anh làm việc đi, tôi đi trước."
Nói xong, cô liền xoay người đi ra ngoài.
Để lại Nam Sơn đang đứng ngẩn người với vẻ mặt khó hiểu, không hiểu nổi rốt cuộc Tô Ánh Nguyệt muốn làm gì.
Từ câu lạc bộ Ngọc Hoàng Cung đi ra, Tô Ánh Nguyệt vô thức đi bộ trên đường.
Nếu như cô hỏi trực tiếp Trần Minh Tân, anh sẽ nói sao?
Đáp án rất rõ ràng, anh tuyệt đối không nói.
Tâm tư Trần Minh Tân luôn kín đáo, xử lí mọi việc chu toàn.
Anh biết lúc nào nên làm việc gì, nên nói cái gì.
Cho nên chắc chắn anh hiểu rõ Tô Ánh Nguyệt rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813800/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.