Tô Ánh Nguyệt nói xong lại lấy hộp sữa bò cuối cùng bỏ vào trong tủ, hung hăng đóng cửa tủ lạnh lại, đẩy Trần Minh Tân ra phía sau rồi đi nấu nước.
Những động tác này cô làm liền tù tì một mạch, vừa ăn khớp lại vừa lạnh lùng.
Sắc mặt Trần Minh Tân chìm xuống, hai tay để ở bên người không tự chủ nắm chặt lại.
"Không phải đồ vật quan trọng gì?" Âm thanh của anh có chút thấp, giống như đang hỏi Tô Ánh Nguyệt, lại giống như là đang lẩm bẩm.
Tô Ánh Nguyệt đưa lưng về phía anh, sau khi đun nước nóng cũng đứng ở nơi đó không hề cử động.
Cô cũng nghe lời mà Trần Minh Tân nói, trên mặt hiện lên chút do dự, sau đó lại biến mất.
Đã mấy ngày trôi qua, rốt cuộc Trần Minh Tân cũng đã đến tìm cô, nhưng không phải đến để giải thích bất cứ chuyện gì với cô mà chỉ là đến để hỏi cô chỗ mua cà vạt ở đâu.
Nếu quả thật yêu quý thì sao lại làm mất được chứ?
Mặc dù cô biết Trần Minh Tân không quan tâm một cái cà vạt nho nhỏ như vậy, nhưng khi nghe chính miệng anh nói đã làm mất rồi, trong lòng Tô Ánh Nguyệt liền có cảm giác tức giận và mất mát không nói nên lời.
Đã làm mất rồi vậy thì cứ bỏ đi.
"Không có chuyện gì khác thì anh cứ về đi." Tô Ánh Nguyệt thở dài nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía Trần Minh Tân.
Mặt Trần Minh Tân không có biểu cảm nhìn cô: "Vẫn là không có ý định quay về?"
Tô Ánh Nguyệt nghe thấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813774/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.