Lúc tan việc, Tô Ánh Nguyệt đến bệnh viện thăm Tô yến Nhi.
Tô yến Nhi rất tích cực phối hợp với bác sĩ trị liệu, sức khỏe khôi phục rất tốt.
Lúc Tô Ánh Nguyệt đến thì cô ta đang bưng ly nước đứng ngay ban công uống nước, đôi mắt như mang theo điều suy nghĩ nhìn khung cảnh ở bên ngoài lầu cao, nhìn rất nghiêm túc.
Ngay cả Tô Ánh Nguyệt bước vào mà cô ta cũng không hề phát hiện.
"Cốc cốc."
Tô Ánh Nguyệt đưa tay gõ nhẹ vào cánh cửa.
Lúc này Tô yến Nhi mới kịp phản ứng quay đầu lại nhìn về phía Tô Ánh Nguyệt.
"Là cô à." Vẻ mặt Tô yến Nhi hơi kinh ngạc
Tô Ánh Nguyệt hờ hững ừ một tiếng, đem hoa mà mình mang đến cắm vào trong bình hoa ở đầu giường.
Bước chân Tô yến Nhi nhẹ nhàng đi tới để ly nước qua một bên, hỏi: "Vừa tan làm à?"
"Ừm, ăn cơm chưa?" Tô Ánh Nguyệt chăm chú cắm hoa cũng không quay đầu lại mà hỏi cô ta.
Tô yến Nhi trả lời: "Vẫn chưa ăn."
"Vậy cùng nhau ăn đi, tôi đi ra ngoài mua."
Lời vừa nói ra khỏi miệng, Tô Ánh Nguyệt và Tô yến Nhi cùng sửng sốt.
Sau khi Tô Ánh Nguyệt đã cắm hoa xong liền đứng lên, không đợi cô mở miệng Tô yến Nhi liền đoạt quyền nói trước: "Vậy tôi chờ cô."
Cô nhìn về phía Tô yến Nhi.
Tô yến Nhi dựa ở cạnh bàn, ánh mắt trầm lặng.
Tô Ánh Nguyệt đành phải đi ra ngoài mua cơm, ăn xong liền chuẩn bị đi khỏi.
Trước khi đi cô lại nhớ đến cái gì đó mà mở miệng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813773/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.