Tô yến Nhi cảm thấy khoảnh khắc khiến mình sợ nhất trong cuộc đời có lẽ chính là giờ phút này.
Trong tầm mắt, chính là khuôn mặt đằng đằng sát khí của Trần Minh Tân.
Ánh mắt Tô yến Nhi mang theo một tia tuyệt vọng.
"Ầm!"
Lúc này cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Tiếp theo là tiếng hét chói tai của Tô Ánh Nguyệt: “Trần Minh Tân, anh muốn làm gì?"
Tô Ánh Nguyệt hét quá lớn khiến cho âm thanh có chút biến đổi.
Cô vội vàng chạy tới, đẩy Trần Minh Tân ra, trông thấy vết máu trên ngực Tô yến Nhi, sắc mặt cô ngưng lại, vội vàng đỡ Tô yến Nhi lên: “Chị sao rồi? Nói xem!”
Sắc mặt Tô yến Nhi trắng bệch, đờ đẫn nhìn Tô Ánh Nguyệt, cả người vẫn đang run rẩy: "Cô, sao cô lại tới đây?"
Trên trán của cô ta đầy mồ hôi, đôi mắt cũng chứa đầy sự sợ hãi, Tô Ánh Nguyệt nhìn thấy vậy cũng cảm giác có phần không đành lòng.
Cô đỡ Tô yến Nhi lên: "Để tôi đưa chị đến bệnh viện!”
Tình hình hiện tại của Tô yến Nhi thật sự không được tốt, trước tiên cần phải đến bệnh viện.
Tô Ánh Nguyệt ngước mắt nhìn về phía Nam Sơn đang đứng ở trước cửa, anh ta cũng không dám bước vào, cô nói: “Phiền anh tìm hai người tới đây, tôi muốn đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Nam Sơn cẩn thận quan sát Trần Minh Tân một chút, thấy anh không có ý định muốn lên tiếng, lúc này mới chuẩn bị quay người rời đi.
Kết quả là Nam Sơn vẫn chưa kịp di chuyể, đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813768/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.