Tô Ánh Nguyệt nghe vậy sửng sốt: “Tôi...”
Cô đi đâu đây?
Trần Minh Tân bây giờ nhất định là về nhà rồi, cô cũng phải về nhà phải không? Nếu như không trở về nhà thì phải đi đâu?
Nghĩ đến thái độ trước kia của Trần Minh Tân với cô, trong lòng cô liền dâng lên một cảm giác chua xót.
Bỏ đi, hay là trở về thôi, vốn là cô không đúng trước, cô nên giải thích với anh.
Nam Sơn không chút dấu vết quay đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt một cái, thấy sắc mặt cô hoảng hốt, yên lặng dời ánh mắt đi.
Suy nghĩ một chút, anh ta vẫn lên tiếng hỏi: “Ngày hôm qua, sinh nhật ông chủ, hai người trải qua thế nào?”
“Ngày hôm qua là sinh nhật của Trần Minh Tân?” Tô Ánh Nguyệt chợt quay đầu nhìn về phía Nam Sơn, đáy mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc: “Nhưng anh ấy không nói gì...”
Anh chỉ nói bảo cô về nhà sớm, cũng chưa nói về nhà làm gì, thì ra là sinh nhật anh.
Khó trách sáng hôm qua anh cố ý nhắc nhở cô nhiều lần.
Chút ủy khuất và chua xót trong đáy lòng Tô Ánh Nguyệt cũng dần dần giảm đi ít, nhưng vẫn cảm thấy có chút không đúng.
Nếu như chỉ là bởi vì cô không về đúng giờ, không nhận điện thoại của anh, sao anh lại tức giận như vậy?
Hơn nữa, tối hôm qua anh cũng chỉ gọi cho cô một cú điện thoại, đây không giống với tác phong của anh.
Lòng Tô Ánh Nguyệt mang đầy nghi ngờ, quay về vịnh Vân Thượng.
……
“Cám ơn.”
Tô Ánh Nguyệt mở cửa xe xuống, nói cám ơn với Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813528/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.