Liêu Dinh nghe hai từ "thú vị" được phát ra từ miệng của Tuệ Mộc lại bất giác rùng mình. Cô là người lương thiện nhưng cái tính tàn nhẫn của gia tộc Hoàng Phủ vẫn còn ở sâu trong máu, bây giờ Tuệ Mộc lại biết Thẩm Vân Kỳ kia thích Liêu Dinh, có khi nào...
Sau khi nói chuyện xong thì Tuệ Mộc và Ngụy Long Thần đến phòng bệnh của An Di, cô bé lần này rất kiên cường vì đã cố gắng thích ứng được với đôi mắt của Tần Mộc Ái. Nhưng mà bây giờ Tần Mộc Ái sẽ như thế nào? Ngụy Long Thần đương nhiên cũng không muốn cô biết về Tần Mộc Ái, cô ta sau khi hiến giác mạc xong liền bị anh đày ra đảo xa, nơi đó có người sinh sống, xem như mạng của cô ta vẫn còn lớn, nhưng nếu để cô ta quay lại thành phố S này thì sẽ mãi mãi là không có cửa đâu.
Riêng Định Viêm và Long Ân thì sáng nay không có vào bệnh viện cùng mọi người, nhưng sau khi An Di phẫu thuật xong thì hai đứa nhỏ mới được đón vào, lúc này Định Viêm bắt đầu lo sợ, chỉ một tháng nữa thôi là An Di sẽ thấy được mặt của tất cả mọi người, mà cái cô nhóc này thù rất dai... Có khi nào cô nhóc này trong một tháng tịnh dưỡng sẽ suy nghĩ nhưng hình phạt biến thái hay không nhỉ? Ngụy Long Thần ngồi bên cạnh Tuệ Mộc rồi nắm lấy tay cô, nói.
- Em định sẽ làm gì với Thẩm Vân Kỳ?
- Anh để ý nhiều như vậy làm gì? Lo lắng cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2469001/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.