Ca phẫu thuật của An Di kéo dài từ bảy giờ sáng cho đến gần hai giờ chiều mới kết thúc, lúc đầu giác mạc của Tần Mộc Ái được ghép vào thì An Di rất có ý bài xích, nhưng khoản mười lăm phút thì bắt đầu có sự thích ức với đôi mắt đó, dần dần mất đi ý bài xích. Cuối cùng thì ca phẫu thuật cũng thành công tốt đẹp, sau khi An Di được đẩy về phòng chăm sóc đặc biệt thì Cổ Nhậm mệt mỏi bước ra khỏi phòng phẫu thuật, lúc này Cổ Nhậm nhìn thấy Hà Mễ Hiên đang đứng chờ mình, cậu ta liền nhíu nhíu mày đỡ cô ấy ngồi xuống, rồi quở trách.
- Em đang mang thai sao không ở nhà nghỉ ngơi đi, ra đây làm gì chứ?
Hà Mễ Hiên từ nhỏ đã là thiên kim tiểu thư của Hà gia, sau này thì từng có ý định với Ngụy Long Thần nhưng lại không thành, ma xui quỷ khiến thế nào mà gia đình lại sắp xếp cho cô ấy đi xem mắt. Mà đối tượng xem mắt lại là em trai của Cổ Nhậm, cuối cùng... Em trai của Cổ Nhậm không chịu đi xem mắt nên đã đẩy anh mình vào thế bí. Chuốc thuốc cả hai rồi cho Hà Mễ Hiên và Cổ Nhậm vào chung một phòng, cô nam quả nữ ở cùng nhau thì chuyện gì đến cũng phải đến. Lúc sáng ra thì Cổ Nhậm chỉ có ý định là sẽ chịu trách nhiệm với Hà Mễ Hiên, thế quái nào mà khi cả hai ở cùng nhau chỉ mới có gần hai tháng thì Cổ Nhậm lại thật sự đem lòng yêu cái cô gái này. Rồi Hà Mễ Hiên còn mang thai, hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến Cổ Nhậm không thể nghĩ thông. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Cổ Nhậm thật sự yêu cô gái đanh đá này... Vì thật chất thì tâm địa của cô ấy không xấu, chỉ là có chút mê tiền thôi. Nhưng tiền bạc đối với Cổ Nhậm thì không thành vấn đề. Mà cái vấn đề là sau khi mang thai thì tâm lý của Hà Mễ Hiên rất dễ xúc động.
Và hiển nhiên, sau khi nghe chồng mình quở trách thì Hà Mễ Hiên mếu máo rồi òa khóc, Tuệ Mộc đang ngủ mơ màng liền bị đánh thức, ánh mắt của Ngụy Long Thần đanh lại, khiến mẹ bầu Hà Mễ Hiên phải ngậm miệng lại. Lúc này, Hà Mễ Hiên mới nhìn kĩ Tuệ Mộc... So với năm đó thì bây giờ Tuệ Mộc thật sự xinh đẹp hơn rất nhiều, ba vòng đẩy đà, nhan sắc mặn mà xen lẫn với vẻ đẹp tinh khôi nhưng lại không kém phần quyến rũ. Đi ra đường thì ai dám nói đây là bà mẹ ba con cơ chứ? Nhìn cô không khác gì thiếu nữ mới thành niên, chứ ai nói Tuệ Mộc đã là cô gái hai mươi bảy tuổi cơ chứ?
- À đúng rồi, Tuệ Mộc... Chuyện lần trước cho tôi xin lỗi nhé. Tôi hay đùa giỡn ấy mà, nhưng tôi không nghĩ cô lại kích động như vậy.
- Khụ... À ừ... Không có gì.
Hà Mễ Hiên nhìn Tuệ Mộc rồi mỉm cười, sau khi Tuệ Mộc đứng dậy để về phòng của An Di thì cô lại nghe âm thanh quen thuộc đó là một tiếng "Bụp", lập tức cô liền nhìn sang Hà Mễ Hiên... Vỡ ối rồi?
- Hải Hà! Mau... Mau gọi Hải Hà, cô ấy sắp sinh rồi.
Lúc này Cổ Nhậm còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì đã bị bà xã đại nhân bên cạnh nắm tóc rồi giật nhiệt tình, Ngụy Long Thần nhìn như vậy liền nuốt một khí lạnh, rồi đưa tay sờ lên tóc mình, hơ... Lúc Tuệ Mộc sinh cũng đâu có đáng sợ như thế này? Rồi bỗng nhiên Liêu Dinh vỗ vai anh một cái, cảm thán nói.
- Xem ra Mộc Mộc vẫn còn dịu dàng khi đi sinh đấy. Không giống như cô gái này.
Ngụy Long Thần đưa ngón cái lên, thì ra sinh con là đau đớn như vậy, anh liền không ngần ngại mà ôm lấy Tuệ Mộc từ phía sau, khiến cô giật mình, và không dừng lại ở đó, anh còn hôn nhẹ lên tóc của cô, nói.
- Anh xin lỗi.
Tuệ Mộc xoay người lại, vòng tay ôm lấy Ngụy Long Thần, tựa đầu vào lòng ngực của anh, khẽ mỉm cười.
- Thật ra thì sinh con rất đau đớn, nhưng nó rất hạnh phúc. Chỉ tiếc là...
Ngụy Long Thần ôm chặt cô vào lòng, nói.
- Anh xin lỗi... Là lỗi của anh.
Sau khi Hà Mễ Hiên sinh xong thì nhìn Cổ Nhậm chẳng khác gì người "Cái Bang" cả, quần áo thì bị Hà Mễ Hiên túm lấy rồi xé rách, đầu tóc thì rối tung rối mù, cánh tay thì toàn vết cắn, gương mặt thì đờ đẫn. Cổ Nhậm bước ra khỏi phòng sinh mà chẳng khác nào một cái xác chết biết đi, Liêu Dinh thật sự rất muốn cười.
- Tôi thề là không bao giờ sinh thêm đứa nào nữa!
- C.Ổ N.H.Ậ.M!
Phía sau, Hà Mễ Hiên được các y tá đẩy ra liền nghe Cổ Nhậm nói như vậy, ánh mắt giết người của Hà Mễ Hiên liền dán vào cậu ta. Cổ Nhậm cười hề hề rồi đi theo vợ mình. Riêng Liêu Dinh nảy giờ chỉ chú ý đến Trình Hải Hà, hình như cô gái này thật sự đỡ đẻ rất mát tay nha, ca của Hà Mễ Hiên vào sinh chưa được bao lâu đã xong. Còn lúc Tuệ Mộc sinh thì lại cực kì nguy hiểm thì cô gái này cũng biết cách xử lý rất nhanh gọn, tuy tuổi tác có vẻ không nhiều nhưng mà kinh nghiệm hình như rất phong phú. Bất giác Liêu Dinh tự thức tỉnh, anh ta đâu phải biến thái đâu mà lại nghĩ về con gái người ta nhiều như vậy chứ?
- À đúng rồi Mộc Mộc, về việc bản thiết kế thì em định làm gì?
- Liêu Dinh, ngày mai anh và em cùng cô Ngọc Tuyết đến Ức Chân một chuyến. Em muốn làm rõ việc này...
Dừng một chút, gương mặt của Tuệ Mộc rất gian xảo khiến người khác phải rùng mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]