- An Di, con đang nói cái gì vậy?
Quý Vạn Phong bế An Di bước đến bên cạnh Tuệ Mộc và Ngụy Long Thần, cô bé An Di liền nghiêm túc nói.
- Con muốn lấy đôi mắt của Tần Mộc Ái. Mẹ không thấy, việc sử dụng đôi mắt của vợ cũ của cha... Rất kích thích sao?
Tuệ Mộc sững người, hơ hơ... Đây là câu nói mà một cô bé năm tuổi đang nói hay sao? Tại sao cả hai đứa con song sinh này chẳng giống với những đứa trẻ cùng trang lứa khác, có thể tư chất nó rất thông minh nhưng mà... Nếu có thể nói như vậy thì thật sự rất kì lạ. Ngụy Long Thần nắm lấy tay của Tuệ Mộc, nhẹ nhàng nói.
- Hay cứ thử xem sao? Nếu như không tương thích liền đổi lấy của anh.
Tuệ Mộc bây giờ không biết nên làm gì, hiện tại thị lực của cô không được tốt mà ngày mai đã là ngày tiến hành phẫu thuật rồi, làm sao cô có thể chăm sóc cho An Di đây? Bàn tay nhỏ của Tuệ Mộc nắm rất chặt bàn tay của Ngụy Long Thần, có lẽ anh đã đoán được cô đang nghĩ gì rồi. Đợi sau khi Quý Vạn Phong bế An Di về trước thì anh mới dịu dàng hôn lên trán của cô.
- Anh sẽ chăm sóc cho em và con bé.
- Ngụy Long Thần... Chúng ta ly hôn rồi.
- Ly hôn rồi vẫn có thể kết hôn. Nếu em không thích thì chúng ta vẫn có thể ở bên nhau, anh cũng không cần danh phận gì cả, chỉ cần em...
Tuệ Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2468988/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.