Tuệ Mộc vốn dĩ vẫn nghe được hết những gì anh nói. Nhưng mà, Ngụy Long Thần nói nếu như anh không xuất hiện bên cạnh cô nữa, không làm phiền đến mẹ con cô nữa... Rõ ràng theo đúng thì cô sẽ phải rất vui mừng, nhưng tại sao... Tại sao khi nghe anh nói như vậy Tuệ Mộc lại cảm thấy lo lắng với hụt hẫng. Giác mạc của An Di không phải ai cũng phù hợp... Chẳng lẽ Ngụy Long Thần muốn dùng giác mạc của mình để thay với An Di?
Ngụy Long Thần nắm tay cô dịu dàng hôn nhẹ lên tay cô, nói.
- Anh biết em rất hận anh. Không sao đâu, em cứ hận đi... Như vậy cũng tốt.
Bây giờ Tuệ Mộc thật sự tin là Ngụy Long Thần sẵn sàng hiến giác mạc cho An Di, nhưng cô không muốn như vậy... Một bên là đứa con gái đáng thương, một bên là người cô yêu. Cả hai... Cả hai đều không được phép bị tổn hại gì. Tuệ Mộc khẩn trương đến mức nắm chặt lấy tay của anh. Ngụy Long Thần mới đầu là giật mình nhưng sau đó là mỉm cười.
- Mộc Mộc... Sẽ sớm thôi Tiểu Di sẽ nhìn thấy ánh sáng... Cũng sớm thôi, anh sẽ không làm phiền đến em. Mong rằng em sẽ hạnh phúc khi rời xa anh.
- Ng... Ngụy Long Thần... Anh muốn làm gì?
Giọng nói của Tuệ Mộc vang lên có chút run rẩy, Ngụy Long Thần giật mình... Cô vừa nói chuyện sao? Cô tỉnh rồi? Vậy những lời nói khi nảy của anh... Cô đều nghe hết sao? Ngụy Long Thần mỉm cười nhìn cô.
- Mộc Mộc...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2468987/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.