“Giúp cái đầu em! Heo!” Doãn Tử Nhiên gào lên một câu với Duy Nhất, định rời khỏi sảnh chính.
“Anh mới là heo! Heo ngốc bự!” Rusa làm một cái mặt quỷ thật to về phía bóng lưng anh, cũng thở phì phò lên lầu.
Đáng thương Duy Nhất rất vô tội ngửa mặt nhìn Lãnh Ngạn, “Em có chuyện gì sao?”
Lãnh Ngạn xoa xoa tóc cô, cười như ánh nắng mặt trời rực rỡ, “Không có chuyện của em!”
Ánh mắt Cầu Chí Dương ảm đạm xuống, không sai, chuyện này thật tế nhị, muốn Lãnh Ngạn giúp Phỉ Nhi, giúp như thế nào? Giúp đến mức độ nào mới tínhlà thích hợp? Việc này không có phân định tốt. Chẳng lẽ thật sự để LãnhNgạn và Phỉ Nhi diễn tình nhân sao? Việc này dường như cũng không thỏađáng, đã xảy ra thì không thể ngăn cản, không phải càng hỏng bét?
“Tôi đã có cách!” Trong góc đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng bình tĩnh.
Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, là Lãnh Dực!
“Anh có biện pháp gì?” Cầu Chí Dương nghi ngờ nhìn anh.
“Tin tưởng tôi là được! Cứ làm theo lời tôi nói đi!” Nụ cười trên mặt Lãnh Dực rất phức tạp, là bất đắc dĩ? Hay là...?
Du thuyền tên “Duy Nhất” này của Lãnh Ngạn gần như được xưng tụng là duthuyền cao cấp nhất thế giới, đầy đủ mọi thiết bị trên du thuyền, baogồm bể bơi.
Ban đêm gió êm sóng lặng, sóng biển nhẹ vỗ, dưới ánhsao, nước hồ bơi hiện lên sóng nước trong veo, Phỉ Nhi ngồi một mìnhtrên ghế ở hồ bơi, loáng thoáng nghe thấy tiếng nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872272/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.