Mặc kệ thái độ củaDoãn Tử Nhiên ra sao, sau mấy ngày, mọi người cuối cùng vẫn leo lên duthuyền xa khơi, đi cùng bọn họ, dĩ nhiên còn có Rusa.
Vẻ lo lắngtan đi, mây tan trăng sáng, mặc dù Phỉ Nhi tạm thời còn chưa khôi phụctrí nhớ, nhưng hòa hợp trong nhiệt tình và quan tâm của bọn họ, đã không có sợ hãi như mấy ngày trước, mọi người đã khôi phục lại sung sướng vàước mơ những ngày qua.
Tiệc tổ chức hôm nay chính là tiệc tối,trên du thuyền có đầu bếp cao cấp, phục vụ cao cấp, làm sảnh chínhkhoang thuyền đèn đuốc sáng trưng, đèn lớn bằng thủy tinh khúc xạ ánhđèn sáng ngời thành điểm nhỏ lốm đốm, chiếu trên mặt đất.
Vếtthương đạn bắn trên tay phải của Doãn Tử Nhiên chưa lành, tay trái xiêntới xiên lui trong mâm cơm, rất không linh hoạt. Khó khăn lắm mới xiênđược một miếng chân giò hun khói, khi sắp bỏ vào đĩa của mình lại rơixuống trên bàn cơm.
Anh tức giận ném đồ ăn, giận dỗi không ăn!
Một giọng nói giễu cợt vang lên sau lưng anh, có người dùng tiếng Anh nói,“Này! Đây không phải là hành động của quý ông lịch thiệp, may mà nơi này đều không phải người ngoài!”
Doãn Tử Nhiên vừa nghe cũng biếtRusa đang nói chuyện, quay đầu lại lạnh lùng dùng tiếng Trung nói, “Xinlỗi, tôi nghe không hiểu tiếng Anh.”
Rusa giảo hoạt cười một tiếng, tiếp tục dùng tiếng Anh, “Tôi chỉ muốn hỏi một chút, anh có cần tôi giúp một tay không?”
“Không cần!” Doãn Tử Nhiên ném xuống hai chữ rồi chuẩn bị đi.
Rusa đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872271/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.