Hoàng hôn nhà cũ nhà họ Lãnh.
Má Tằng đút thuốc cho Tĩnh Lam, sờ trán con gái, “Tốt hơn nhiều, con cũng thế, không yêu quý thân thể mình, đây là vì cái gì?”
Tĩnh Lam hừ lạnh một tiếng, “Bà không nói bóng gió ít đi cho tôi, vì cái gì? Chẳng lẽ bà còn không biết vì ai sao? Chính tôi đã hao hết tinh lực trên người anh ấy, bây giờ muốn tôi buông tha là không thể nào!”
“Tĩnh Lam!” Má Tằng thở dài, “Con xem nhiều năm như vậy, cuối cùng lấy được cái gì? Con đừng trách mẹ tìm phụ nữ tới chia rẽ con và thiếu gia, thật ra đó cũng là vì tốt cho con, mẹ không muốn con lõm sâu vào vũng bùn nữa!”
“Tốt,” Tĩnh Lam xì mũi coi thường, “Đừng nói dễ nghe như vậy, vì tốt cho tôi? Chỉ vì tốt cho thiếu gia thập toàn thập mỹ trong lòng bà? Sớm một chút thoát khỏi con điên là tôi đây!”
“Con muốn nói vậy mẹ cũng không có cách nào, chỉ có điều về sau ngàn vạn lần phải yêu bản thân mình, đừng cố ý dầm nước lạnh đến bị cảm, ăn thua thiệt vẫn chính là con!”
Ánh mắt Tĩnh Lam trở nên buồn bã, “Mẹ, con không còn đường lui, con như bây giờ, ai rõ ràng cũng sẽ không muốn con, dù sao con đã sai lầm rất nhiều bước, thì dứt khoát sai toàn bộ đi, dù chết con cũng muốn chết ở nhà họ Lãnh.”
“Ôi, Tĩnh Lam, mọi việc không thể quá mức, con nhớ, nếu không mẹ sẽ nói cho thiếu gia…” Má Tằng gạt lệ.
Cũng không lâu lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872137/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.