Trong lòng Lãnh Ngạn trầm xuống, “Có thể buổi tối anh không có thời gian.”
“Hôm nay là chủ nhật!” Tĩnh Lam lẩm bẩm một câu, đột nhiên vỡ lẽ hiểu ra, tỏ vẻ xấu hổ, “Xin lỗi, em quên mất, hai người nên đi thế giới hai người, em… Chỉ bởi vì đã lâu không đi ra ngoài, cho nên…”
Trên mặt Lãnh Ngạn toát ra vẻ không đành lòng, Tĩnh Lam quả thật đã lâu không ra ngoài, kể từ sau khi cưới, cô ấy vẫn bị anh ném lại nhà họ Lãnh, gần như không bước chân ra khỏi nhà, sau khi Duy Nhất tới, má Tằng khóa cô lại ở khu nhà nhỏ hai tầng bỏ hoang, coi như phạm nhân mà trông coi cô…
Duy Nhất thấy thế, biết mình nên nói chuyện, bất đắc dĩ cười nói,“Cũng không có chuyện gì, không phải có hẹn với Tiêu sao? Đẩy đi, khó có được một lần ăn cơm với Tĩnh Lam.”
Lãnh Ngạn liếc mắt nhìn cô, trên mặt không lộ vẻ gì, nhỏ giọng lên tiếng, “Tùy tiện đi, em làm chủ!”
“Thật tốt quá!” Hai mắt Tĩnh Lam tỏa sáng, “Ngạn, em rất mong mỏi! Ban ngày em muốn đi dạo phố, không bằng chúng ta ăn sáng xong rồi đi!”
“Được!” Lãnh Ngạn đen mặt ném đũa, “Anh đi lái xe!”
Duy Nhất nhìn theo bóng lưng của anh, nhíu chân mày, anh vẫn còn tức giận? Hình như người nên tức giận là cô chứ!
Tĩnh Lam nhìn tình hình hai người, trong tròng mắt thoáng qua chút ánh sáng,ngay sau đó tủi thân dieendaanleequuydonn nhìn Duy Nhất, “Duy Nhất, Ngạn tức giận sao? Anh ấy không muốn chị đi, thôi, chị vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872124/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.