Lãnh Ngạn điều chỉnh lại hô hấp của mình ở trong bóng tối, đoạt lấy chăn Duy Nhất cuốn tròn đắp lên người mình, ôm lấy thân thể trần truồng của Duy Nhất từ phía sau, bàn tay vừa khít nắm chặt mềm mại trước ngực cô, nhẹ nhàng vuốt ve, “Tức giận?”
Tức giận sao? Duy Nhất hỏi ngược lại mình, tức giận cũng không phải, không phải lỗi của Tĩnh Lam, trong lòng chính là không thoải mái.
Cô đẩy tay của anh, buồn buồn nói, “Không có!”
“Còn nói không có! Đôi môi đã có thể treo cái bình lên rồi!” Lãnh Ngạn cố chấp xoay ngược thân thể của cô lại, hôn lên đôi môi vểnh cao cao của cô.
Trong lòng Duy Nhất đã sớm bị cú điện thoại kia làm mất hăng hái, tránh nụ hôn của anh, đẩy anh ra, “Anh đi đi, em muốn ngủ!”
“Xin lỗi!” Lãnh Ngạn sao lại không biết tâm sự của cô, nhưng chỉ có thể sử dụng dịu dàng của anh đến vỗ về cô.
Lỗ mũi Duy Nhất ê ẩm, “Anh không có lỗi, xin lỗi cái gì? Hai người đúng là vợ chồng đồng lòng!”
“Có người ghen!” Lãnh Ngạn túm lấy mũi của cô, nhẹ nhàng cười.
Duy Nhất tức giận đẩy tay anh ra, “Anh rất hả hê sao? Giờ thì hay rồi! Bà xã lớn nhỏ đều bị anh thu thập thành dễ bảo!”
Lãnh Ngạn ôm cô mãnh liệt, “Không cho nói như vậy! Trong lòng anh chỉ có em là bà xã của anh!”
“Nói láo cũng không viết nháp! Coi như Tĩnh Lam để bên cạnh không nói, vậy còn Đình Nhi?” Duy Nhất không cần nghĩ ngợi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872123/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.