Ngồi đáy giếng nhìn trời? Duy Nhất không ngờ sẽ là tình hình cuộc sống tốt đẹp. Nếu thế giới của anh là một cái giếng, vậy sau này Duy Nhất nghỉ ngơi trong miệng giếng hưởng thụ ân huệ ánh mặt trời, lúc nào cũng cảm nhận quan tâm và thương yêu của anh, thời gian đột nhiên tuyệt vời đến mức làm người khác khó có thể tin.
Bọn họ bị phỏng vấn ở tiệm đồ trẻ em đã bị thổi phồng lên, tin tức Lãnh phu nhân có thai lập tức đồn đại ra.
Duy Nhất ném tờ báo xuống trách cứ anh, “Đều tại anh! Đi dạo phố cái gì chứ!”
Lãnh Ngạn thờ ơ cười cười, “Cái này thì có gì! Toàn thế giới biết mới phải đấy! Chỉ có điều, về sau không nên tùy tiện ra ngoài, không an toàn!”
“Buồn bực! Ngay cả chút tự do này cũng không có, thật không biết gả cho nhà giàu nhất có gì tốt!” Duy Nhất cau mày oán trách.
Lãnh Ngạn nằm trên ghế sa lon, đầu gối lên bắp đùi cô, tay di chuyển trên bụng cô, “Nghe lời! Mấy tháng là tốt rồi! Chờ bé cưng sinh ra em có thể đi chơi khắp nơi! Chúng ta mang theo con đi du lịch! Em định đi đâu?”
Duy Nhất suy nghĩ một cút, “Thật ra em chưa từng nghĩ tới sẽ đi du lịch ở đâu, du lịch là chuyện xa xỉ đối với em. Trước kia nguyện vọng lớn nhất của em chính là kiếm nhiều tiền một chút, để mẹ không còn khổ cực như vậy nữa…”
Lãnh Ngạn nghe xong, đứng dậy ôm cô vào ngực, “Chưa từng nghĩ thì không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872073/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.