“Duy Nhất! Duy Nhất! Em còn đứng ngây ở đó làm gì? Lấy đồ cho anh!” Trong phòng tắm, anh đang gọi to.
“A! Đến rồi!” Duy Nhất trĩu nặng tâm sự đặt áo sơ mi xuống, tìm áo ngủ trong tủ quần áo đưa cho anh, trong lòng giống như có một tảng đá nặng nề đè xuống.
Anh ra ngoài phòng tắm, phát hiện cô còn đứng bên ngoài phòng tắm ngẩn người, nên ôm cô lên giường, dịu dàng hỏi, “Sao? Đứng đây ngẩn người? Chờ anh sao?” Nói xong cười xấu xa.
Duy Nhất khẽ tránh ra, cũng không nói lời nào.
Anh cảm thấy cô trốn tránh, vuốt ve gò má của cô, khẽ cắn vành tai của cô, “Mất hứng? Trách anh hai ngày không về nhà? Xin lỗi, lần sau không dám!”
“Hai ngày này anh đã làm gì?” Duy Nhất thử hỏi anh.
Sắc mặt anh không sợ hãi, bình tĩnh giải thích, “Công ty có chuyện, liên tục làm thêm giờ hai buổi tối.”
“Nhưng… Làm sao lại có sợi tóc dài dính lên người? Đừng nói là của em đấy, tóc em em tự biết!” Duy Nhất không nhịn được, rốt cuộc nói ra hoài nghi của mình.
Lãnh Ngạn hơi sững sờ, lập tức cười theo, nắm lấy cái mũi của cô, “Anh nói sao hôm nay cự tuyệt, thì ra đổ bình dấm chua nhỏ! Tối nay anh ký hợp đồng với khách hàng, một khách hàng nữ uống say, anh đưa cô ta đến khách sạn, có thể không cẩn thận dính tóc, đáp án này hài lòng không?”
“Có thật không? Vậy sao anh không có mùi rượu?” Duy Nhất vẫn bán tín bán nghi.
Cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872065/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.