Duy Nhất khẽ mở cửa chính, sợ đánh thức người giúp việc, cũng không bật đèn, cởi giày ra, rón ra rón rén đi trong bóng tối.
“Sao giờ mới về?” Trong bóng tối đột nhiên truyền đến âm thanh lạnh lùng, Duy Nhất giật mình, túi xách rớt xuống đất.
Cố gắng thích ứng với bóng tối trong phòng, mượn ánh trăng nhàn nhạt, rốt cuộc loáng thoáng thấy một bóng đen ngồi trên ghế sa lon.
“Tôi… Sao anh lại ở đây?” Duy Nhất nuốt nước miếng, cảm giác không khí này giống như cô vợ lạc lối bị ông xã bắt được.
“Vậy em cho là tôi nên ở đâu?” Anh đứng lên, chậm rãi đến gần người phụ nữ khiến anh phiền não, làm cho anh phát điên
Cảm thấy áp lực khi anh tiến đến gần, Duy Nhất không tự chủ lui lại mấy bước, “Không phải, tôi cho rằng… Anh ngủ… Hoặc là, không có nhà…”
“Cho nên em có thể tự do tự tại ra ngoài ước hẹn với người đàn ông khác?” Trong giọng nói của anh lộ ra vẻ giễu cợt, rất chọc người.
Đáy lòng Duy Nhất dâng lên tức giận, không phải anh vẫn muốn đuổi cô đi sao? Tại sao lại can thiệp cô?
“Mắc mới gì tới anh?” Cô cãi lại anh một câu, liền đi lên tầng trên. Lúc lướt qua bên cạnh anh đột nhiên bị anh ôm lấy, vác lên.
“Thả tôi xuống! Buông tôi ra!” Duy Nhất lqd đấm lưng của anh giãy giụa. Nhưng anh nắm chặt đầu gối cô, dù cô động thế nào cũng không thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Anh khiêng cô vào phòng của anh ở tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872030/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.