Editor: May
“Còn có……” Lãnh Tư Thành nói tới đây, giọng nói chợt trở nên có chút kỳ quái, như là đan ẩn ẩn chờ mong, lại như là đang cực lực áp chế cái gì đó, “Còn có…… Tôi làm như thế nào, cô cũng đừng phản kháng, làm theo.”
Cố Thanh Thanh không nghe rõ mấy chữ cuối cùng của anh, cho rằng chỉ để cô nói chuyện “Phu xướng phụ tùy”, cô cũng gật gật đầu: “Được.”
Mới vừa nghe thấy Cố Thanh Thanh gật đầu, Lãnh Tư Thành nhìn cô, tròng mắt màu hổ phách giống như là bị phỏng tới rồi, khóe môi mỏng mềm vừa hé mở, đang chuẩn bị nói cái gì đó, xe của trợ lý Trình dừng lại: “Lãnh tổng, tới rồi.”
Lãnh Tư Thành ra bên ngoài vừa nhìn, nhà cũ nhà họ Lãnh gần trong gang tấc, mẹ Lãnh Lạc Thanh Tuyết đứng ở ngoài cửa lớn. Lãnh Tư Thành nhìn thấy mẹ Lạc Thanh Tuyết đứng ở cửa, tựa hồ đang nhìn bọn họ. Ánh mắt anh vừa chuyển, lại nhìn Cố Thanh Thanh bên cạnh, tựa hồ là bộ dáng muốn cởi bỏ đai an toàn xuống xe, nhưng đai an toàn bị mắc kẹt, cô xoay nửa ngày cũng không mở ra.
Lãnh Tư Thành lập tức ra lệnh: “Cô ngồi đừng nhúc nhích.”
Cố Thanh Thanh không rõ nguyên do, vẫn là nghe lời anh, vẫn không nhúc nhích. Lãnh Tư Thành lập tức đẩy cửa xe ra đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa đã kêu một tiếng: “Mẹ.”
Lạc Thanh Tuyết vừa muốn chào hỏi với anh, lại thấy Lãnh Tư Thành đột nhiên vòng qua, đi tới bên xe của Cố Thanh Thanh, giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332011/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.