Thiên Mộng Tuyết mơ thấy mình bị người khác bóp cổ không thể thở được, cảm giác mình sắp chết đến nơi thì đôi tay kia đột nhiên buông ra.
Cô ho mấy cái, mở mắt ra thì thấy một bóng đen đứng trước mặt cô mới biết không phải là mơ, sờ sờ cổ, theo bản năng xoay người về phía bóng đen nói: “Anh là ai?” Cô kinh hoàng nhìn bóng đen không hề nhúc nhích rất quen thuộc…
Tạch, tiếng đèn bàn bật lên, cô ở phòng đơn do Hoắc Thương Châu đặt cho, không biết người nào đêm hôm khuya khoắt như ma xuất hiện, cũng không hiểu mình đã thành như thế này rồi còn đắc tội với ai nữa.
Lúc đèn chiếu sáng cả căn phòng, Thiên Mộng Tuyết mới nhìn rõ người trước mặt khiến cô ngẩn người, kẻ vừa bóp cổ cô không ai khác chính là Hứa Cần Dương.
“Anh… sao lại ở đây?” Cô vô cùng kinh ngạc, không biết anh ta đến đây vì cái gì, không lẽ đến để cười nhạo cô? Nhưng không giống, anh ta rõ ràng vừa rồi bóp cổ cô, cho tới lúc này vẫn cảm thấy rất đau.
Ảnh mắt hắn vô cùng đáng sợ, nụ cười trêu tức, trừng mắt nhìn khiến cô dựng tóc gáy, giao dịch giữa họ không phải đã xong rồi sao? Tại sao anh ta còn đến đây tìm cô.
“Tôi vì sao ở đây? Chậc chậc, cô đã quên tôi đang làm gì, có người tôi muốn mà không tìm được, quả thật là hồ đồ rồi.” Hứa Cần Dương ghé đầu, giữ cằm Thiên Mộng Tuyết, buộc cô nhìn thẳng vào con mắc ác độc của mình.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727775/quyen-3-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.