Bị Hoắc Thương Châu cứng rắng lôi về Hoắc trạch, những cảnh quen thuộc rơi vào tầm mắt Cố Chiêu Ninh, lúc đầu cô kinh ngạc, nghĩ vì sao anh muốn đưa cô tới đây, nhưng cô chưa kịp mở miệng đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc từ trên cầu thang đi xuống.
Thiên Mộng Tuyết nhìn thấy cô cũng ngẩn ra, sau đó miễn cưỡng nở một nụ cười đi xuống, Cố Chiêu Ninh có thể thấy rõ cô ta không muốn nhìn thấy mình, nhưng không phải là cô muốn tới mà vì Hoắc Thương Châu không cho cô chút thời gian nào để tiêu hóa việc này, đang lúc không khí càng lúc càng lúng túng, Hoắc Thương Châu đặt tay lên eo cô, căng thẳng nói.
“Mộng Tuyết, mọi việc chắc không cần tôi phải nói lại lần nữa chứ?” Hoắc Thương Châu lạnh lùng nhìn cô ta, lúc này đối với cô ngoài chán ghét anh không còn bất kỳ cảm giác gì nữa.
Nụ cười của Thiên Mộng Tuyết cứng đờ trên mặt, cô đưa bàn tay run run vuốt vuốt tóc mình, sau đó mở miệng: “Không cần, nhưng… em muốn cho anh xem một thứ.” Thấy tiếng mở cửa cô vô cùng vui vẻ, tính đem chuyện mình mang thai nói với Hoắc Thương Châu, nhưng không ngờ anh lại xuất hiện cùng Cố Chiêu Ninh, hơn nữa còn thân mật trước mặt cô, không phải cô không hiểu ý của anh, nhưng cô đã bỏ ra nhiều như vậy, đã đi trên một con đường không lối về, cô không tin lại không thể giữ được Hoắc Thương Châu.
Lông mày Hoắc Thương Châu nhíu chặt, nghi ngờ nhìn Thiên Mộng Tuyết, thấy trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727754/quyen-3-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.