Hoắc Thương Châu liếc nhìn Hoắc Thanh Lăng, chớp mắt ý muốn cô ngoan ngoãn ngồi vào phía đối diện, cô không cam tâm ngồi xuống, vẫn thờ phì phì nhìn chằm chằm vào anh, anh bất đắc dĩ lắc đầu nhấc điện thoại.
“Ừ… cái gì? Ở đâu?... Được, tôi lập tức đi ngay!” Cúp điện thoại, vẻ mặt Hoắc Thương Châu vô cùng khó coi, cũng không thèm nói gì với Hoắc Thanh Lăng, đứng dậy đi ra cửa.
Hoắc Thanh Lăng mù mờ xách túi chạy theo anh, được nửa đường, phục vụ gọi lại: “Tiểu thư, tiểu thư, cô chưa trả tiền.”
Hoắc Thanh Lăng móc tiền từ trong túi nhét vào tay người phục vụ rồi tiếp tục chạy cũng không quan tâm người này kêu la đằng sau rằng cô chưa lấy tiền thừa.
Hoắc Thương Châu ngồi trên xe vừa định nổ máy thì cửa ghế lái phụ mở ra, chưa kịp nhìn thì cô đã trèo lên xe, anh lập tức nghiêm túc nói: “Em về trước đi, anh có việc!”
Hoắc Thanh Lăng chẳng có ai quen biết ở đây, hơn nữa anh còn chưa nói chuyện Lôi Ảnh cho cô, cô biết vừa rồi là Lôi Ảnh gọi, cô nhất định phải đi theo anh, thế là gặp được Lôi Ảnh. Cho nên lời Hoắc Thương Châu nói không có tác dụng gì, cô nhíu mày nói với anh: “Hôm nay anh đi đâu em theo đó, đừng hòng bỏ rơi em!” Cô vươn tay ôm chặt cánh tay anh, con mắt nhìn anh tinh quái.
Lúc này, Hoắc Thương Châu không còn hơi sức giằng co với con nhóc này, không đi ngay sẽ không kịp, lập tức đạp chân ga.
Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727752/quyen-3-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.