Hoắc Thương Châu đang lái xe về nhà, ở ngã tư gặp đèn đỏ nên dừng lại.
Lơ đãng nhìn ra bên ngoài.
Anh vô cùng sửng sốt, trong chiếc xe đối diện, Cố Chiêu Ninh đang ngồi, cô đang cười đùa với người đàn ông bên cạnh, mà kẻ đó không phải ai khác lại chính là Hứa Cần Dương.
Chết tiệt! Cô lại ngang nhiên gặp gỡ Hứa Cần Dương. Chẳng lẽ cô không biết hắn là một tên khốn kiếp tội ác tày trời trao? Lần trước ở Thắng Thiên, nếu không nhờ Lôi Ảnh chạy tới kịp thời, chỉ sợ cô đã mất đi sự trong sạch.
Đang tức giận nhìn hai người thì Hứa Cần Dương xi nhan rẽ trái, mà anh đang ở làn đường đi thẳng không biết phải làm sao đành quay đầu.
Anh bám theo xe Hứa Cần Dương, nhưng lại không may mất dấu.
“Chết tiệt!” Hoắc Thương Châu dừng xe bên đường, tức giận nện một quả đấm xuống tay lái.
……………….
Khi anh về nhà, Thiên Mộng Tuyết đang nằm ngủ trên sofa. Sợ đánh thức cô, anh nhẹ nhàng đóng cửa, đến bên sofa, cởi áo khoác đắp lên cho cô, xem ra sắc mặt cô không tốt, có vẻ như rất mệt mỏi.
“Anh về rồi à?” Cô cảm nhận được Hoắc Thương Châu khóa áo lên mình, mở mắt cười nhạt.
Anh ngồi bên ghế đối diện, thấy Thiên Mộng Tuyết tỉnh, anh vuốt mặt một cái nói “ừ”
Giữa bọn họ chẳng lẽ đã đến mức không còn lời gì để nói? Tại sao Hoắc Thương Châu luôn lãnh đạm với mình như vậy. Nghĩ mình vì anh mà hi sinh rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727707/quyen-3-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.