Ngày hôm sau trời vừa rạng sáng, Bùi Mộng Na đã dậy, cô rón rén đi tới phòng Bùi Vũ, mở cửa đi vào......
Cô vội vã vỗ Tiểu Vũ đang ngủ say nói “Tiểu Vũ......Tiểu Vũ, nhanh dậy.......”
Bùi Vũ lật người, bàn tay nhỏ bé dụi mắt, lẩm bẩm “Có, có chuyện gì sao?”
“Tiểu Vũ, không phải chúa đồng ý với cô đi tìm dì Lôi Ti sao?” Bùi Mộng Na nhìn cậu bé sốt ruột hỏi.
Bùi Vũ quay đầu nhìn về phía cửa sổ “Cô, trời còn chưa sáng, làm sao đi được?”
Bùi Mộng na giơ tay, gõ nhẹ lên trán cậu nói “Trời chưa sáng mới phải đi, nếu trời sáng ba cháu có thể để cho chúng ta đi sao?”
Nói xong cầm quần áo giúp Tiểu Vũ mặc!
Bùi Vũ giống như con quay, mặc cho cô mình loay hoay làm gì thì làm!
Tất cả đã chuẩn bị xong, Bùi Mộng Na vừa muốn dắt cháu mình ra khỏi cửa chợt bị bóng đen dọa sợ......
“Hai người muốn đi đâu?” Người đàn ông đứng ở cửa, bưới tới ép hai người vào góc phòng!
Vốn trong nhà vẫn còn tối, Bùi Mộng Na tháo mắt kính xuống, thấy rõ người đàn ông trước mặt, tức giận nói “Sao anh vẫn còn ở đây?”
Mạnh Lạp nhìn cô, lại nhìn chiếc kính trong tay cô nói “Trời còn chưa sáng cô đeo mắt kính làm gì?”
“Anh quản nhiều làm gì, tránh ra, bây giờ tôi có việc gấp phải đi!” Nói xong Bùi Mộng Na dùng sức đẩy người đàn ông trước mặt!
Mạnh Lạp vẫn đứng đó không nhúc nhích, mặc cho cô đẩy anh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105898/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.