Bùi Vũ thừa dịp không có ai trong phòng bếp, lén cầm ớt trong tủ lạnh bỏ vào trong chén canh, sau đó xoay người chuẩn bị đi ra.
Quản gian nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ đi ra, mở miệng hỏi “Cậu chủ, cậu tới phòng bếp có chuyện gì không?”
Bùi Vũ mở to đôi mắt tròn xoe trong suốt, ngọt ngào nói “Quản gia, cháu giúp cô vào xem bữa tối đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đã chuẩn bị xong!”
“Vậy thì được, cháu đi ra ngoài trước!” Nói xong, Bùi Vũ chạy nhanh như làn khói ra ngoài.
Vừa chạy vừa len lén cười......
Oa, cô cướp vị trí của mẹ tôi thì tôi sẽ cho cô phải khổ sở!
“Tiểu Vũ, cháu đang cười gì thế?” Bùi Mộng Na tò mò hỏi, không phải chỉ vào bếp thôi sao? Có gì đáng cười chứ?
“Không có gì, cháu chỉ nhớ tới chuyện ở trường thôi, cô, cháu ăn xong rồi, cháu về phòng làm bài tập!” Bùi Vũ nhìn cô nói.
“Được, đi làm bài tập đi!”
Bùi Vũ quay lại phòng mình nằm trên giường cười, cậu nghe thấy tiếng gõ cửa trên hành lang, cậu đi tới cửa phòng ngủ, lén mở cửa phòng, nhìn cô đang gõ cửa phòng ba cậu.
Bùi Mộng Na gõ cửa một lúc lâu không thấy mở cửa liền đi vào.
Cô đặt bữa tối trên đầu giường, bật đèn bàn, nhìn Đỗ Lôi Ti với hai mắt sưng đỏ nằm trên giường, nhẹ giọng nói “Lôi Ti, đứng lên đi, chịu khó ăn bữa tối, đừng suy nghĩ quá nhiều!”
Đỗ Lôi Ti nức nở nói “Chị không đói bụng, không muốn ăn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105818/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.