Trong phòng khiêu vũ chỉ còn lại bóng dáng hai người, Đỗ Lôi Ti không tự nhiên, bàn tay toát ra mồ hôi lạnh.
Tiếu Bằng thấy cô không tự nhiên, mỉm cười nói “Cô đã là bạn của Mộng Na vậy cô cũng chính là bạn tôi, không cần khẩn trương như vậy, thả lỏng một chút, bây giờ chúng ta bắt đầu luyện tập, tôi vừa mới đảm bảo với Mộng Na đó!”
Nói xong, kéo tay Đỗ Lôi Ti, đi về phía trước, vừa giảng giải kỹ càng, vừa ấn máy, tiếng nhạc liền vang lên.
Tôi chờ đợi cho đến khi đêm mùa thu yên tĩnh
Vẫn không đủ thời gian tua lại nỗi nhớ
Như kết thúc cuối cùng của một bộ phim
Những hình ảnh phai mờ dần
Ký ức vẫn còn đọng lại như mới ngày hôm qua
Tôi vẫn có thể cảm thấy
Ngẩng đầu vẫn không thể nhìn thấy gì
Dưới mái hiên sau cơn mưa
Đỏ thành vàng xanh, tôi không thể tìm thấy ngày xanh
Kể từ đó hai chúng ta ở hai thế giới
Trong màu xám dần quên đi tất cả mọi thứ về anh
Trong những năm qua đối với tôi
Khi cầu vồng xuất hiện tôi không thể tìm thấy một điệu nhảy đẹp
Nhưng không thể bay lên trời
Đối với những nỗi nhớ về anh
Mãi trong thế giới của anh
Địa chỉ chính là tạm biệt
Tiếu Bằng vòng tay ôm eo cô, một tay nắm bàn tay nhỏ bé của cô nói “Lôi Ti, walt có bảy điệu nhảy, chúng ta phải biểu hiện chính xác biết không?”
Đỗ Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105768/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.