Đỗ Lô Ti xấu hổ nhìn người đàn ông trước mặt, hơi khom người vươn tay “Xin chào, tôi là Đỗ Lôi Ti, gọi tôi Lôi Ti là được!”
Khi anh ta nắm bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng hơi rung dộng, anh ta đã không còn là xử nam, từ lâu cũng đã không có cảm giác động tình, tại sao mới vừa gặp cô lại có cảm giác đặc biệt như vậy?
“Khụ......Khụ......” Lâm Thanh giả bộ ho khan, không ngờ có bốn người cùng đứng một chỗ nhưng ba người kia lại làm như không thấy cô ta, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa bao giờ bị cư xử như vậy.
Đỗ Lôi Ti vội vàng rút tay mình ra, ngượng ngùng nói “Tên của tôi chắc rất khó nghe, nhưng không còn cách nào khác, đây là tên mẹ tôi đặt!”
“Làm sao có thể chứ? Tôi cảm thấy tên Lôi Ti này rất thú vị!” Tiếu Bằng hóa giải sự lúng túng.
“Khụ......” Lâm Thanh lại một lần nữa lên tiếng.
Lúc này Tiếu Bằng mới đưa tay về phía cô ta “Xin chào, tôi là Tiếu Bằng, gọi tôi anh Bằng là được!”
Lâm Thanh nhìn bàn tay anh ta đưa ra chỉ thản nhiên nói “Được, biết rồi!”
Cô ta là công chúa của nước Hàn, sao có thể tùy tiện nắm tay một thường dân chứ, cho nên cô ta không vươn tay ra.
Bùi Mộng Na tức giận nhìn người phụ nữ đáng ghét trước mặt, thật là không chịu được,ở đâu cô ta cũng muốn ra dáng công chúa, chỉ sợ cả nước không biết cô ta là công chúa vậy.
Tiếu Bằng lúng túng thu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105766/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.