Mộ Sơ Tình một đường chạy trốn Hoắc Bắc Cảng, chạy tới cầu thang bộ ở phía xa mới dừng lại.
Nhưng lúc này trong đầu Mộ Sơ Tình đều chỉ có một điều nghi hoặc. Tại sao Hoắc Bắc Cảng lại nói cô có thể nói chuyện?
Lẽ nào là bởi vì Hoắc Bắc Cảng có cái năng lực gì đặc biệt sao?
Cái này...... Không có khoa học gì cả? Nhưng mà chính cô cũng có khả năng nhìn xuyên thấu, có sức mạnh như đại lực sĩ thì làm sao có thể chắc chắn là Hoắc Bắc Cảng lại không có, kiếp trước Hoắc Bắc Cảng không phải là Thái tử, con trai Ngọc Đế gì đó sao? Không chừng hắn cũng có năng lực đặc biệt gì cũng nên, tỷ như, có thể nghe được thanh âm của người đang ngủ?
Mộ Sơ Tình nghĩ không ra.
......
Nửa tiếng sau, quản lý về tới văn phòng, Mộ Sơ Tình liền cứ đứng lỳ ở bên cửa không chịu đi vào.
Quản lý ngồi xuống, chậm rãi bưng tách trà lên uống một ngụm, sau đó mới kêu Mộ Sơ Tình, "Oanh Oanh, cô qua đây đi, tôi cũng đâu có đánh cô, cô cứ đứng cách xa như vậy làm gì?"
Mộ Sơ Tình có chút hoảng loạn, chậm rãi dịch chân đi về phía quản lý, vẫn còn có chút lo lắng.
"Oanh Oanh à, sao cô không linh hoạt lên một chút? Toilet riêng của tổng giám đốc? Sao lại có thể ngủ ở chỗ đó chứ?" Quản lý trách cứ, hỏi Mộ Sơ Tình.
Mộ Sơ Tình hít một hơi thật sâu, vì để giữ được cái công việc này cô cũng không có cách nào.
Mộ Sơ Tình liền chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543118/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.