Cô còn chưa có nghĩ ra được phương án chạy trốn, trước mặt đã có một bóng đen hắc ám bao phủ lại đây, mang theo lửa giận.
Ngay lập tức, Hoắc Bắc Cảng đi qua, nhéo lỗ tai cô, gắt gao xoắn cái tai cô lại.
"Mộ Sơ Tình, tôi là ăn trộm đúng không?"
Mộ Sơ Tình túng quẫn, lập tức nhận sai: "Không phải, không phải, anh nghe nhầm rồi, tôi tuyệt đối không có nói anh là ăn trộm, cái chuyện nhảm nhí này làm sao tôi lại nói anh là ăn trộm được chứ, anh ăn trộm cái gì chứ. Anh...... Anh tuấn tiêu sái như thế, ngọc thụ lâm phong, giống như Phan An."
Hoắc Bắc Cảng nhìn cái biểu tình túng quẫn đó của Mộ Sơ Tình, đột nhiên cảm thấy tâm tình rất tốt. Liền tiếp lời của Mộ Sơ Tình: "Cho nên tôi anh tuấn tiêu sái như thế, ngọc thụ lâm phong, có phải là cô cũng đã yêu tôi rồi phải không? Hm?"
Mộ Sơ Tình không kịp tiêu hoá lời Hoắc Bắc Cảng vừa nói, chỉ là cảm thấy bản thân hiện tại đã rơi vào tình huống nguy hiểm tính mạng tới nơi rồi, cho nên không có suy nghĩ được gì, liền trực tiếp gật đầu luôn, nói theo lời hắn: "Phải phải phải, yêu yêu yêu."
...... Khoan đã, vừa rồi cô đã nói cái gì vậy? Tại sao cô lại nói điều này?
Quả nhiên, Mộ Sơ Tình vừa nói đã làm Hoắc Bắc Cảng đột nhiên bạo nộ: "Mộ Sơ Tình, cô đúng là kẻ đại lừa đảo, chính miệng cô cũng đã khẳng định là yêu tôi, vậy mà cô còn không thừa nhận!"
Mộ Sơ Tình: "......" Mẹ nó tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543046/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.