"Những thứ Hoắc Bắc Cảng thích ăn không nhiều lắm, nhưng mà những thứ ghét thì rất nhiều. Anh ấy không thích ăn cải thảo, không thích ăn dưa chuột, không thích ăn cà rốt, trái cây thì không thích ăn dưa Hami, không thích ăn dâu tây, không thích bánh ngọt, anh ấy không thích ăn bất cứ món ngọt nào, màu sắc chán ghét nhất là màu lam. Thích uống cà phê đen, không thêm đường không thêm sữa, anh ấy thích ăn sườn heo."
"Anh ấy thích......"
"Anh ấy thích......"
"Anh ấy thích......"
"Anh ấy không thích......"
"Anh ấy không thích......"
"Anh ấy không thích......"
Mộ Sơ Tình nói, nói đến mức bản thân nghẹn ngào, cô cắn chặt răng, ngăn lại xúc động muốn khóc của bản thân.
Vừa nói ra là cô đã rất muốn khóc, vì cái gì?
Đại khái là bởi vì cô càng nói càng phát hiện ra bản thân cô hiểu biết về Hoắc Bắc Cảng còn nhiều hơn là cô hiểu về chính bản thân mình.
Cô sợ sau này rốt cuộc cô sẽ không tìm được bất cứ người nào có thể khiến cô dụng tâm đi yêu như thế, càng sợ hãi chính là cô muốn đối tốt với một người lại không có cách nào đối tốt với họ giống như đã từng làm với Hoắc Bắc Cảng.
Cô thật sự rất yêu rất yêu Hoắc Bắc Cảng, yêu đến nỗi trong thế giới của cô chỉ có một mình hắn tồn tại, yêu đến nỗi hiểu rõ hết tất cả thói quen và sở thích của hắn, đi tìm hiểu tất cả những thứ thuộc về hắn, thật sự cô hiểu biết về Hoắc Bắc Cảng còn muốn rõ hơn cả chính bản thân hắn.
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543040/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.