Rốt cuộc năm đó, không phải cô cũng là vì yêu hắn muốn chết đi sống lại, đến cuối cùng cũng không có kết quả gì sao.
Đại khái là Hoắc Bắc Cảng còn thích Hứa Hạ Đồng, cho nên, Mộ Sơ Tình không muốn lại nhìn thấy có người ngu ngốc giống như mình.
Cô gái à, biển khổ mênh mông quay đầu là bờ.
Giang Vị Uẩn nghe Mộ Sơ Tình nói vậy, gợn sóng bất kinh không có bất luận cái gì là không vui, thái độ vẫn hớn hở như cũ, cô ta không chút hoang mang khẩn cầu Mộ Sơ Tình:
"Vậy Sơ Tình tỷ, chị có thể cho em xin số điện thoại của Hoắc Bắc Cảng được không? Số di động cá nhân, còn có WeChat nữa, cho em được không?"
Giang Vị Uẩn nhờ Mạc Diệc Phong đi điều tra số điện thoại của Hoắc Bắc Cảng, điện thoại công việc thì có thể điều tra ra được, chính là di động cá nhân, loại việc riêng tư bí ẩn này, chẳng sợ thuê bao nhiêu thám tử tư cũng được, không có cách nào có thể điều tra ra, cô ta vẫn luôn bứt rứt muốn biết số điện thoại riêng của Hoắc Bắc Cảng, còn có số WeChat.
Số WeChat càng khó, Hoắc Bắc Cảng không thể nào không có số WeChat, chỉ là số WeChat của hắn cụ thể là bao nhiêu, cái này cô ta không biết, cô ta phải có số WeChat thì mới có thể thả thính với Hoắc Bắc Cảng.
Mộ Sơ Tình do dự một chút, cuối cùng nhìn thấy ánh mắt chờ mong đó của Giang Vị Uẩn, cô không thể không cho.
Cô không có lý do gì để nói là mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543039/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.