Vì để bảo toàn tính mạng, cô ta vẫn phải mở miệng giải thích chuyện này.
Mộ Sơ Tình nghe được những lời Mộ Oanh Oanh vừa nói kia, cả người đều trầm xuống, không nói nên lời, nhưng chính là hỏa khí trên người cô làm Mộ Oanh Oanh sợ hãi.
"Những gì cô nói có thật không?"
Qua một lúc sau, Mộ Sơ Tình ngẩng đầu nhìn chằm chằm Mộ Oanh Oanh, cẩn thận hỏi cho rõ ràng.
Mộ Oanh Oanh nghe Mộ Sơ Tình hỏi lại, cẩn thận giải thích, "Chị, tôi lừa chị làm gì? Những lời này là thiên chân vạn xác, nghe ba mẹ tôi nói, sau đó có người lấy tiền dẹp yên chuyện này. Cho nên căn bản không có người dám hé răng, người kia là người có địa vị? Quan quan tương tí, ai dám hé răng chứ? Bọn họ có chức có quyền, làm chuyện này lắng xuống được, tốn chút tiền liền dễ dàng."
Mộ Sơ Tình nhíu chặt chân mày, hai tay gắt gao nắm chặt, bộ dạng như sắp phát hỏa, "Vậy cô có biết rốt cuộc là ai ở trên xe động tay động chân không?"
"Chị, chị là chị tôi, chị thử nghĩ xem, tôi làm sao mà biết được chuyện lúc trước ba mẹ tôi nói, đều là tôi ở sau lưng nghe lén, hơn nữa ba mẹ tôi cũng không biết, đều nói chuyện này đã bị người ta dùng tiền che lấp đi, người kia có tiền có thế, chính là muốn che giấu chuyện này, cho nên chúng ta làm sao có thể biết được?" Mộ Oanh Oanh lần này thật sự lắc đầu không biết.
Nói xong lại nhìn thấy vẻ mặt Mộ Sơ Tình có chút không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542999/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.