Giống như hiện tại Mộ Sơ Tình xách chiếc túi xách nhỏ này vậy, chính là hàng cao cấp của nước ngoài, xỉ, giá đến mấy trăm vạn, bất quá đây là kiểu cũ, bởi vì sau này lớn rồi cô cũng không còn như lúc trước, có thể thoải mái xách nó ra ngoài, cho nên Mộ Sơ Tình không có xài mấy chiếc túi xách này, đêm nay sốt ruột chạy ra ngoài cho nên vơ vội điện thoại ví tiền rồi chạy đi.
Bởi vì chiếc túi xách này là Hoắc Bắc Cảng tặng khi cô đang học cao trung. Cô lại chẳng hiểu biết gì về những thứ này, ở trong mắt Mộ Sơ Tình, cái túi xách này quý giá cũng khoảng mấy ngàn đi.
Tuy rằng túi xách rất nhanh lỗi mốt, kiểu cũ sẽ không thịnh hành nữa, nhưng Mộ Sơ Tình không vứt đi được, hết thảy mọi thứ về người kia cô đều luyến tiếc ném bỏ, vẫn luôn cất giữ rất kỹ, không chỉ là trong trí nhớ của cô, càng là tùy thời tùy chỗ.
Chiếc túi trên người Mộ Sơ Tình là kiểu dáng của nhiều năm trước là không sai, chính là bộ quần áo trên người cô này, cũng không phải là kiểu cũ ra từ vài năm trước, đây là hàng cao cấp của quý mới, hai tuần nữa mới tung ra thị trường cũng đã vận chuyển bằng đường hàng không đến nhà cô, không chỉ là bộ đồ này trên người cô, còn có đủ loại quần áo.
Đều là Hoắc Bắc Cảng mua, Hoắc Bắc Cảng mua sau đó trực tiếp sai người giúp việc nhét vào trong tủ quần áo của cô.
Mộ Sơ Tình cũng đã đi tìm Hoắc Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542998/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.