"Bây giờ liền vong ơn bội nghĩa, không chịu trả tiền? Chiếc thẻ cô đang dùng, cũng là của con trai tôi chứ gì? Dùng thẻ của con trai tôi, lại không chịu trả tiền giúp mẹ nó, cô đúng là rất nhẫn tâm."
"Được, bác gái, bác cũng không cần phải nói nghiêm trọng như thế, tôi trả tiền, tôi dùng thẻ của con trai bác trả tiền, được chưa?"
Mộ Sơ Tình cũng lười phải để lỗ tai mình chịu đựng khủng bố, như thế này chẳng khác nào Đường Tăng niệm kinh, dù sao cũng là thẻ của Hoắc Bắc Cảng, cô liền quẹt thẻ cho mẹ hắn ta, cho hắn tận hiếu đạo.
Dù sao chỉ cần không tiêu tiền của cô, cô sẽ không tức giận.
Mộ Sơ Tình cứ như vậy móc chiếc thẻ bạch kim Hoắc Bắc Cảng cho mình ra, rồi mới đưa cho nhân viên bán hàng.
Ngay lúc này, Hà Thục bắt được tay Mộ Sơ Tình, không cho cô tính tiền.
Hà Thục nhìn chằm chằm chiếc thẻ trên tay Mộ Sơ Tình, vẻ mặt khiếp sợ, "Cái này, là con trai tôi cho cô?"
Mộ Sơ Tình nhìn thấy biểu cảm của bà ta, có chút không nói nên lời, còn không phải là một thẻ bạch kim bình thường sao? Cần gì phải làm như là gặp quỷ vậy?
Mộ Sơ Tình khẽ gật đầu, "Ừm Hoắc Bắc Cảng cho tôi."
Mộ Sơ Tình nói xong, ánh mắt Hà Thục nhìn Mộ Sơ Tình, ai oán càng ngày càng sâu, sâu hơn nhiều.
Mộ Sơ Tình không biết bà ta hỏi ngược lại như vậy là có ý gì, chính là đảo mắt suy nghĩ, bất kể cô làm cái gì, Hà Thục đối với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542967/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.