"Nói không phải chứ, anh ta thật sự rất bảnh bao, nhân phẩm cũng tốt, trước giờ chẳng thấy lăng nhăng với phái nữ, lại chưa có bạn gái. Nhưng mà tổng giám đốc à, nếu đem so với anh thì anh ta chỉ là kẻ tầm thường thôi, cả một đốt ngón tay của anh cũng chẳng bằng. Hai người mà đứng kế nhau sẽ thấy ngay sự khác biệt đẳng cấp, anh là tiểu tiên nhục (1) còn Mạc Diệc Phong là lão lạp nhục (2). Hơn nữa, anh ta cũng chẳng si tình bằng anh, anh chung thủy, yêu sâu đậm lại còn nuông chiều tiểu thư Hạ Đồng biết chừng nào."
Kỹ năng nịnh nọt của Giang Thừa cực kỳ điêu luyện, sợ Hoắc Bắc Cảng nổi giận, trước khi dứt lời còn không quên khen ngợi anh.
Chỉ là vẻ đẹp của Mạc Diệc Phong quả thực khác xa Hoắc Bắc Cảng.
Một kẻ thì dịu dàng, một kẻ lại lạnh lùng nghiêm nghị.
Nữ giới nếu không có vấn đề gì về tâm sinh lý hẳn sẽ bị thu hút bởi kiểu mẫu dịu dàng ân cần như Mạc Diệc Phong.
Còn đối với loại đàn ông ngàn năm băng giá như Hoắc Bắc Cảng, phụ nữ nhìn chỉ cần nhìn thoáng qua thôi là đã sợ ngây người.
Hoắc Bắc Cảng cười lạnh một tiếng, giọng điệu thẳng thừng khiến Giang Thừa giật bắn: "Giang Thừa, tiền lương tháng này của cậu, toàn bộ trừ sạch."
Giang Thừa: "..." Mẹ kiếp, gian thương!!!
Tôi khen anh hết lời, anh lại trừ lương tôi! Tôi không khen anh, anh cũng vẫn cứ trừ!
Hoắc Bắc Cảng không đợi Giang Thừa nói thêm được câu nào đã cúp ngang cuộc gọi.
Anh nhét điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542774/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.