Tiêu Hòa Nhã nhíu nhíu mày, lẳng lơ? Cô sao? "Tiểu thư, có phải cô đã hiểu lầm rồi hay không?"
"Hừ! Làm chuyện không biết xấu hổ còn không dám thừa nhận!" La Hân hung hãn nói.
"Nếu cô mang thai đứa bé của Tiêu Mặc Vân, tại sao còn cùng những người đànông thối tha này thân mật như vậy? Tiêu Mặc Vân vừa tới công ty cô liềnnhư vậy, cô cho rằng Tiêu Mặc Vân là cái gì? Người như cô không xứng với anh ấy, nếu cô cảm thấy thẹn trong lòng, cô nên rời khỏi anh ấy, đicàng xa càng tốt!"
Tiêu Hòa Nhã nhíu nhíu mày, sau đó nâng bàntay thon dài trắng nõn lên trước mặt nhìn một chút, lúc này mới vô cùngbuồn chán nhìn về phía La Hân nói: "Đại tiểu thư, tôi nghĩ cô hiểu lầmrồi!"
"Hiểu lầm?" La Hân hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầygiễu cợt: "Bị người bắt gặp thì nói là hiểu lầm? Cô rốt cuộc có biết hổthẹn hay không. . . . . ."
"Tôi có hay không thì có mắc mớ gì đến cô!" Rốt cuộc tâm tình đang tốt cũng biến mất, giọng điệu của Tiêu HòaNhã không tốt cắt đứt chỉ trích của La Hân. "Cô là thứ gì? Có quyền gìbình luận tôi? Ba của đứa bé là ai cô quản được sao, quá choáng mà, tôicòn chưa quản là ai, cần cô lo sao? Bọn họ và tôi thân mật cần cô losao? Cô ở đây nói hai câu chẳng lẽ tôi liền đuổi bọn họ đi sao? Cô nóitôi không xứng với Tiêu Mặc Vân, chẳng lẽ tôi liền bỏ nhà đi sao? Cô nói đi cô là một người không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892594/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.