Ba người kia nhìn cái người run rẩy không ngừng trên giường bệnh, nhất thời mặt đầy vạch đen.
Nếu Tiểu Nhã đã nói như vậy, dĩ nhiên Tiêu Mặc Vân không phản đối, dù saochỉ nhiều thêm hai miệng ăn mà thôi, không có gì to tát cả!
Ngày thứ hai Tiêu Hòa Nhã liền xuất viện, Đại Tam và Đại Tứ tới giúp đỡ.
"Đại Tam sư huynh, tên thật của anh là gì? Em biết Đại Tứ sư huynh gọi làPhượng Phi Ngưng!" Sau khi về đến nhà, Tiêu Hòa Nhã vùi ở trên sofaphòng khách vừa xem ti vi vừa hỏi bạn Đại Tam.
Mặt của Đại Tứ tối sầm lại, không có nhớ vì sao cô lại biết tên thật của mình, "Có phải cô nhận lầm người hay không? Người nào nói cho cô biết tôi tên là PhượngPhi Ngưng!"
"Thôi đi, còn không biết xấu hổ thừa nhận!" Đại Tamliếc anh một cái rất là khinh thường nói: "Ai không biết anh tên làPhượng Phi Ngưng hả? Còn nhận lầm người?"
"Chẳng lẽ tên của cậu dễ nghe? Rất có khí khái nam nhi?" Đại Tứ không chịu nổi. Trả lời lại một cách mỉa mai.
Tiêu Hòa Nhã vùi ở trên ghế sofa xem cuộc vui, lại nói cô thích nhất xemngười ta đấu tranh nội bộ, không biết có phải có chút biến thái haykhông, dù sao nhìn thấy một cái là thoải mái liền!
"Dù sao cũng tốt hơn của anh, Phượng Phi Ngưng!" Đại Tam không chịu nổi quát.
"Lâu Thiếp Doanh, chẳng lẽ hay hơn Phượng Phi Ngưng hả?" Đại Tứ nhìn cậu ta chằm chằm, còn không phải là toàn thân yêu khí sao.
Lâu Thiếp Doanh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892591/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.